Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 446

Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:36:37
Lượt xem: 36

“Niệm Niệm, anh đáp ứng em, sau này sẽ không bao giờ như vậy nữa, em đừng khóc có được không?”

Hai tay anh nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt cô, giọng nói dịu dàng tới tận xương tủy.

Giang Niệm Tư khẽ thở dài một tiếng, không phải vì anh bị thương nên cô buồn.

Mà là vì nhìn thấy trên người anh đủ loại sẹo, nghĩ tới trong hoàn cảnh khó khăn anh chỉ có thể hấp tấp giải quyết, chịu đựng đau đớn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ mà cô đau lòng.

Nhưng những lời này, Giang Niệm Tư không nói cho anh nghe.

Nhìn khuôn mặt dịu dàng của anh, Giang Niệm Tư nói: “Chỉ khi anh chịu để ý cơ thể mình, sau này mỗi khi anh ra ngoài em mới có thể an tâm được chút, hiểu chưa?”

Hiểu, sao Thẩm Trình có thể không hiểu được.

Cô nói ra, anh mới biết mình khốn nạn tới mức nào.

Công việc của anh vốn đã không mang lại cho cô cảm giác an toàn, sao thường ngày lại còn không quý trọng cơ thể mình.

Hóa ra ban nãy cô tức giận như vậy là vì sâu bên trong cô rất lo lắng.

“Niệm Niệm, anh thật sự sai rồi, anh cam đoan với em. Sau này sẽ không vậy nữa, sau này có gì khó chịu anh đều sẽ đến tìm em, có được không.

Thái độ nhận sai của người đàn ông quá mức tích cực, dù Giang Niệm Tư có giận tới mấy thì cũng tiêu tán sạch sẽ.

Chỉ còn sót lại sự đau lòng dành cho anh.

Ánh mắt cô dừng trên khuôn n.g.ự.c trần trụi của anh. Giang Niệm Tư vươn tay ra, cẩn thận đụng vào vết sẹo trước kia của anh.

Cô tỉ mỉ vuốt ve từ vết sẹo này qua tới vết sẹo kia.

Biết rõ đã không còn đau nữa nhưng cô vẫn hỏi: “Đau không?”

Ánh mắt Thẩm Trình u ám, anh đột nhiên nghiêng đầu ngậm lấy môi cô.

DTV

Giang Niệm Tư không ngờ anh lại đột nhiên tập kích cô, hai mắt buồn bực chớp chớp. Sao đang thảo luận về miệng vết thương lại có thể hôn cô được?

Vào lúc cô đang nghi hoặc, ngón tay cô bị bàn tay to lớn của anh dịu dàng nắm lấy.

Eo cũng bị bàn tay to lớn còn lại ôm chặt, kéo sát tới gần anh.

Anh dịu dàng hôn lên môi cô, bàn tay còn lại của Giang Niệm Tư đặt lên trên vai anh.

Anh không mặc có mặc áo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-446.html.]

Trên vai là phần xương cứng ngắc và làn da nóng rực.

Giang Niệm Tư hệt như là bị phỏng.

Nụ hôn triền miên không biết mãi bao lâu, Giang Niệm Tư bị anh chọc tới nỗi trái tim khẽ kích động, còn nảy sinh suy nghĩ không bình thường.

Chỉ có mình anh ở ký túc xá, hai người còn là người yêu, củi gặp lửa sẽ dễ dàng bốc cháy.

Ban đầu là Giang Niệm Tư bị động, dần dần cô chuyển thành chủ động, rút tay bị anh nắm ra, dùng hai tay ôm lấy mặt anh, chủ động hôn anh.

Hôn được một nửa, Thẩm Trình đột nhiên rời ra.

Anh ôm lấy cô, chôn sâu mặt vào n.g.ự.c cô.

“Niệm Niệm, anh muốn mau chóng kết hôn với em Giang Niệm Tư cũng thở hổn hển, hít lấy bầu không khí mới mẻ.

Thẩm Trình thật biết cách quyến rũ người khác.

Lúc hôn mỗi người đàn ông này còn mê người hơn cả yêu tinh vào ban đêm.

Cô lặng lẽ nâng mi mắt lên lén nhìn anh, lập tức bị nốt ruồi ở đuôi mắt anh mê hoặc thần trí.

Chỉ cảm thấy khi Thẩm Trình động tĩnh, mỗi phút mỗi dây đều sản sinh ra hormone nam tính mê hoặc lòng người.

“Lúc nào em cũng có thể, vấn đề là khi nào ba mẹ anh mới có thể qua đây”

Thẩm Trình thở hổn hển rồi nói: “Ngày mai anh sẽ gọi điện thúc giục ba anh.

Chủ yếu vấn đề nằm ở ba anh.

Thời gian của ba anh còn bận rộn hơn anh nhiều.

“Được”

Giang Niệm Tư đồng ý với anh: “Chờ ba mẹ anh qua đây chúng ta sẽ lập tức kết hôn”

Cô mỉm cười, mi mắt cong cong. Do vừa bị anh hôn nên khuôn mặt có hơi ửng hồng.

Cô không biết dáng vẻ của cô bây giờ có bao nhiêu mê người.

Thẩm Trình cúi đầu, nhẹ hôn lên môi cô một cái.

Anh muốn ôm cô mãi mãi không bao giờ buông tay.

Tiếc là luôn có thứ phá hỏng bầu không khí.

Loading...