Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 445
Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:36:36
Lượt xem: 35
“Vết thương nhỏ?” Giang Niệm Tư nhìn anh một cái, xụ mặt nói: “Này không phải vết thương trí mạng, nhưng nếu anh tùy tiện xử lý như vậy., miệng vết thương sẽ bị nhiễm trùng và mưng mủ, hoặc là còn nghiêm trọng hơn, anh có thể sẽ bị mất mạng”
Vết thương dài cỡ ngón trỏ, tuy không quá sâu nhưng cũng không ngắn, hơn nữa anh còn chẳng xử lý sạch sẽ chút nào.
Giang Niệm Tư bóc thịt anh ra, dùng nước muối sinh lau sạch cái nhíp rồi mới lấy những vụn dị vật nhỏ bên trong anh ra.
Chút vết thương này đối với Thẩm Trình mà nói chẳng là gì cả.
Nhưng Thẩm Trình có cảm giác bác sĩ Giang nhà anh xử lý còn đau hơn anh tự mình làm.
Anh cúi đầu nhìn Giang Niệm Tư.
Là ảo giác nhỉ..
Giang Niệm Tư tỉ mỉ lấy dị vật ra, rồi dùng nước muối sinh lí nhỏ từng giọt từng giọt xuống.
Thẩm Trình cúi đầu nhìn thoáng qua cái quần bị ướt nhẹp, há miệng thở dốc nhưng không dám nói một câu.
Trong lúc rửa sạch vết thương, tăm bông cọ phải miệng vết thương khiến Thẩm Trình kêu lên một tiếng. Anh gắt gao cắn chặt răng, nhưng tiếng vẫn phát ra.
Giang Niệm Tư cúi đầu cầm m.á.u cho anh, hỏi anh: “Đau không?”
Thẩm Trình nhịn tới nỗi toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
“Niệm Niệm..” Anh vươn tay muốn giữ cô nhưng lại bị Giang Niệm Tư né tránh.
“Thực xin lỗi..” Giọng Thẩm Trình hạ xuống.
Giang Niệm Tư lần nữa cầm băng gạc sạch lên băng bó lại cho anh, rồi kéo cái ghế bên cạnh ra ngồi xuống trước mặt anh, nhìn anh nói: “Anh không cần xin lỗi em, mà là xin lỗi bản thân anh. Thẩm Trình, anh có biết không? Bác sĩ sợ nhất là thấy bệnh nhân không quý trọng cơ thể mình. Mà em không chỉ là bác sĩ, mà còn là vợ anh...
Lần đầu tiên anh thấy Giang Niệm Tư nghiêm túc như vậy.
Trong lòng Thẩm Trình bất chợt hoảng hốt không rõ lí do, cảm giác như sắp mất đi cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-445.html.]
Anh hiểu rõ cô. Nhìn cô dịu dàng vậy thôi, kỳ thực là người rất bướng bỉnh.
“Niệm Niệm, anh sai rồi, thực xin lỗi, lần sau không vậy nữa, em đừng như vậy được không?”
Anh quen với vẻ dịu dàng của cô rồi.
Thái độ nhận sai rất tích cực, Giang Niệm Tư vấn tức giận nhưng thấy dáng vẻ này lại không tiếp tục đành lòng mắng anh nữa.
DTV
Cô hạ giọng nói: “Em biết lúc anh ra ngoài thực hiện nhiệm vụ có lẽ sẽ chịu vết thương còn nghiêm trọng hơn cái này, nhưng vì lí do hoàn cảnh nên chỉ tùy tiện xử lý, vì vậy nên anh mới cảm thấy cái này không tính là gì”
“Nhưng vết thương nhỏ mà không chú trọng có khi sẽ mang tới hậu quá khó lường cho anh. Lúc trước không để ý là vì hoàn canh không cho phép. Bây giờ anh đang ở quân đội, không cần phải gấp gáp thực hiện nhiệm vụ, cũng không có kẻ địch, anh không được tùy tiện xử lý như vậy, có hiểu chưa? Hơn nữa tuy cái này không phải là vết thương trí mạng, nhưng cũng chẳng phải là vết thương nhỏ.”
Thẩm Trình nghe cô nghiêm túc nói, cũng biết được tâm ý của cô, tâm trạng cũng dần bình tĩnh lại.
Là anh quá chủ quan rồi.
Anh chỉ không muốn để cô lo lắng.
Không ngờ lại làm cô thất vọng.
Anh khẽ cọ qua, cẩn thận kéo tay cô ôm cô vào trong lòng.
Anh vừa định nói gì đó, lại nghe cô nói: “Em rất lo lắng cho anh.”
Giang Niệm Tư không để ý tới sự cẩn thận của anh, chỉ nghiêm túc nói: “Thẩm Trình, anh mà còn không để ý tới cơ thể mình, sau này anh ra ngoài thực hiện nhiệm vụ em sẽ lo lắng cho anh mọi lúc, lúc nào cũng cảm thấy bất an”
Thẩm Trình hơi ngạc nhiên.
Giang Niệm Tư tiếp tục nói: “Em không kiên cường như anh nghĩ, anh biết khi em nghe anh trai em nói anh bị l.ự.u đ.ạ.n làm cho bị thương khẩn trương tới mức nào không?”
Nghe giọng nói nhỏ nhẹ của cô, trái tim Thẩm Trình như muốn tan ra.
Anh cẩn thận ôm lấy bả vai cô, nhẹ kéo cô ra, lúc này mới phát hiện hốc mắt cô đã đỏ ửng.
Khi giọt nước mắt trong suốt mang theo hơi nước kia rơi xuống, trái tim Thẩm Trình cũng nhói đau.