Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 436
Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:36:18
Lượt xem: 29
Thế mà sắc mặt của Giang chủ nhiệm lại không hề thay đổi, giống như không có người nào.
Tố chất tâm lý này của cô thật sự khiến cho dù so sánh với thứ gì, cũng khiến người ta khâm phục.
Bị nhiều người nhìn như vậy, cô ấy chỉ đo huyết áp nhưgn cũng vì lo lắng mà đo sai.
Giang Niệm Tư sau khi châm cứu xong cũng không có dừng lại, tình trạng xuất hiện bên trong não của ông cụ đã được cô ngừng lại, áp lực trong não cũng đã giảm xuống.
Thế nhưng ông ấy vẫn chưa tỉnh lại.
Vì vậy sau khi Giang Niệm Tư châm cứu xong đã nắm lấy tay của ông cụ, cô kích thích vào những huyệt vị quan trọng của ông ấy.
Sau đó cô lại lấy ngân châm ra, đem vớ của ông cụ cởi ra: “Dùng ba huyệt hỏa, huyệt hỏa cúc, huyệt hỏa liên, huyệt hỏa tán....
|| Bác sĩ Từ cùng bác sĩ Đỗ cũng lập tức nhớ lời.
Đủ ba hỏa huyệt, chủ yếu để điều trị cho bệnh bại não, nhồi m.á.u não, viêm màng não, teo não, u nạo.. vân vân.
Các huyệt đạo giúp khai mở trí óc, sảng khoái trí não và xua tan tâm hỏa.
Phối hợp với các huyệt đạo, thì có thể trị liệu tình hình hiện tại của ông cụ.
Sau khi áp dụng các phương pháo trị liệu, ông cụ cũng không tỉnh lại, ban đầu các bác sĩ còn căng thẳng nhưng dần dần đã chuyển thành lo lắng cho Giang Niệm Tư.
Ngay cả viện trưởng Lục cũng vì cô mà đổ không ít mồ hôi.
Thế nhưng, Giang Niệm Tư cũng không căng thẳng và lo lắng như người khác suy nghĩ, cô dủng một tay mở mí mắt của ông cụ ra xem xét khóe môi cũng nở nụ cười nhạt.
Đầu ngón tay của cô dừng ở trên mấy cây ngân châm cắm ở trên mặt ông cụ, cô chọn một trong số chúng nhẹ nhàng vặn nó xuống sâu hơn.
“Đừng, vị trí kia không thể...”
Bác sĩ Dương cùng bác sĩ Lâm đều kêu lên.
Lời còn chưa dứt, chỉ nghe có một tiếng ho khan vang lên.
Một tiếng ho khan này, cùng với cảm giác khàn khàn đầy tang thương, giống như đã cách một thế kỷ, là người đến từ khoảng cách giữa sống và chết.
Vốn dĩ ông cụ đang nằm ở trên giường, trên người còn cắm các loại ống tiêm, cơ thể cũng bắt đầu họ khan và run rẩy.
Giang Niệm Tư mỉm cười nhạt: “Tỉnh rồi”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-436.html.]
Mọi người đều sợ hãi nhìn ông cụ ở trên giường.
Tỉnh, thế mà đã thật sự tỉnh?
Vừa mới còn nhắc nhở Giang Niệm Tư, bác sĩ Dương cùng bác sĩ Lâm đã vô cùng kinh ngạc nhìn Giang Niệm Tư.
Cô vừa mới châm cứu, tương đương với việc giành chiến thắng ở ranh giới sinh tử.
Phải biết rằng, vào lúc cô mới vừa cắm vào huyệt vị kia, đưa vào sâu một chút, ông cụ có thể lập tức c.h.ế.t ở dưới tay cô.
Thế nhưng không có.
Cô không chỉ không khiến ông Lư c.h.ế.t dưới tay mình, mà còn đích thân cứu sống ông ấy.
Với phương pháo này, còn có sự quyết đoán và bình tĩnh của cô, như vậy còn cần chứng minh gì nữa?
Cô chính là bác sĩ thích hợp để gia nhập vào viện nghiên cứu, không ai thích hợp hơn bằng cô.
Hứa Quan Quan cùng bác sĩ Đỗ còn có bác sĩ Từ là những bác sĩ vui mừng nhất ở đây.
Thấy Giang Niệm Tư có bàn tay vàng, đưa người từ chỗ Diêm Vương cướp về, khiến bọn họ cảm thấy như thể bọn họ đã làm được điều đó.
Những bác sĩ khác của bộ Trung y, cũng đối với Giang Niệm Tư hoàn toàn phục sát đất.
DTV
Đây là Giang chủ nhiệm ở bộ Trung y của bọn họ.
Tài giỏi như vậy, ai dám nói không tốt về cô?
Ai dám không phục?
Đó phải là phục từ ngón chân phụ đến tận ngọn tóc.
Thậm chí bác sĩ Đỗ cũng có cảm giác vinh dự chung.
Ông ấy cười cười, cúi đầu nhìn thoáng qua notebook trong tay, đột nhiên mở to hai mắt dáng vẻ giống như thấy quỷ.
Trời ạ!
Vào lúc đến mấy bước đi chuẩn bị vào thời khắc quan trọng, ông ấy đã vội vàng quan sát mà quên ghi chép lại.
Ông ấy già rồi, trí nhớ không cònn tốt nữa, huống chi bác sĩ Giang còn nói đến phức tạp như vậy.
Ông ấy nên làm gì bây giờ?