Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 433

Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:35:50
Lượt xem: 22

Bàn tay đút trong túi áo của cô ta đột nhiên nắm chặt, móng tay cũng bấu vào trong da thịt của mình nhưng vẫn không biết.

Cô ta cũng chỉ nói những lời nói thật, không hề thêm mắm dặm muối, mỗi một câu đều rất chân thật, còn về việc người kia có tin Giang Niệm Tư hay không thì đó không phải chuyện của cô.

Thẩm Thanh Tuệ thẳng lưng đi nhanh về phía trước, cô ta cũng không có làm gì sai, cũng không hề vu khống Giang Niệm Tư, những cái này đều do cô ta thật sự nghe được.

Nếu cô là người thật sự bản lĩnh, vậy thì không cảm thấy khó xử đối với e ngại của người khác mới đúng.

Giang Niệm Tư đang báo cáo tình hình cho Lục viện trưởng, chợt cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.

Lư Lan Nguyệt nắm tay con trai xuất hiện ở ngoài phòng.

“Lục viện trưởng.” Vừa mới mở miệng đã thấy có một cô gái xinh đẹp đứng bên trong, Lư Lan Nguyệt đột nhiên nhanh trí, lập tức xác định được thân phận của người này.

Tuổi trẻ?

Lông mày của cô ấy nhíu lại.

Còn đang muốn nói chuyện, thì đứa con trai đang được cô ôm đột nhiên chạy về phía cô gái ấy.

Đứa bé lập tức đi lên ôm lấy đùi của Giang Niệm Tư: “Chị gái xinh đẹp, em cuối cùng cũng tìm được chị.”

“Hửm?” Giang Niệm Tư cúi đầu nhìn đứa nhỏ trước mắt, đây là ai vậy?

Vì sao lại biết cô.

Giang Niệm Tư không nói lời nào khiến đứa nhỏ trở nên lo lắng, cậu bé tháo hai b.í.m tóc nhỏ, dùng tay làm rối tóc nói: “Là em đây, chị gái, chị đã quên rồi sao, em là đứa nhỏ bị kẻ bắt cóc hạ thuốc mê ở trên xe lửa, cũng nhờ có chị và anh trai kia đã cứu em, chị quên rồi sao?”

Nói đến phần sau, đứa nhỏ càng nói về sau miệng càng chu ra tựa như có thể treo cả chai dầu lên đó, cậu bé còn nghĩ khi lớn lên sẽ lấy cô làm vợ, thế mà sao cô lại có thể quên cậu bé.

Cậu bé vừa nói, Giang Niệm Tư đã nhớ ra.

Vì đứa nhỏ thắt hai b.í.m tóc nhỏ nên nàng suýt chút nữa đã không nhận ra, cuối cùng chỉ là bèo nước gặp nhau.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-433.html.]

em “Hóa ra em là cậu bé thông minh kia” Giang Niệm Tư mỉm cười xoa xoa đầu cậu bé, cô nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp trẻ tuổi phía sau, điềm đạm nói: “Cô là mẹ của cậu bé, đứa nhỏ rất hay chạy loạn, lần sau cô nhớ trông chừng cho kỹ.”

Lư Lan Nguyệt ngơ ngác nhìn Giang Niệm Tư: “Thu Thu, con nói cô ta là ai?”

“Mẹ, chị ấy là người mà con hay nhắc đến, chính là chị gái đã cứu con ở trên xe lửa.

Tuy được nghe chứng thức lại lần nữa, Lư Lan Nguyệt vẫn giật mình một chút.

Khoảng thời gian đó cảm xúc của cô ấy không tốt, cũng cảm thấy được người của ba bảo vệ khiến cô ấy không có tự do, điều này khiến cô ấy muốn đi ra ngòa hít thở không khí.

Vì vậy cô ấy đã một mình mang theo đứa nhỏ rời khỏi chỗ mà ba bảo vậy, chạy trốn đi đến chỗ xa thật xa.

Đó là quyết định mà cô ấy hối hận nhất.

Bởi vì quyết định này đã khiến cô ấy suýt chút nữa mất đi bảo bối quan trọng nhất của cô ấy.

Khoảng thời gian Thu Thu, bị mất tích, cô ấy đã bị khủng hoảng cùng lo âu ở trong lòng, dường như nó bảo phủ lấy cô ấy.

Nếu không có tin tức của Thu Thu, cô ấy hận không thể đi tìm chết.

Ngay ở lúc cô ấy đau đớn muốn chết, cảnh sát đã đưa con của cô ấy trở về.

Sự vui sướng khi mất đi mà tìm lại được, người bình thường căn bản sẽ không tưởng tượng được.

DTV

Với cô ấy mà nói, người đem Thu Thu trở về, chính là ân nhân cứu mạng của cả nhà cô ấy, không ai thay thế.

“Ân nhân”

Lư Lan Nguyệt đột nhiên đi nhanh đến, cô ấy lập tức quỳ rạp xuống trước mặt Giang Niệm Tư.

Đối phương có con lớn như vậy, cho dù nhìn thấy trẻ tuổi, nhưng chắc chắn vẫn lớn hơn Giang Niệm Tư nhiều.

Đột nhiên phải nhận một lễ lớn như vậy, Giang Niệm Tư bất ngờ vội nâng cô ấy dậy: “Cô mau đứng dậy đi, đừng như vậy.

Loading...