Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 428
Cập nhật lúc: 2025-03-20 20:35:41
Lượt xem: 39
“Là chị ép tôi mới đúng.” Thẩm Trình cười lạnh một tiếng: “Chị đừng suy nghĩ mọi người đều giống như tên người yêu súc sinh kia của chị, tôi sẽ không làm gì với con chị chỉ là nếu chị đưa đứa bé kia đi, vậy thì đừng nghĩ đến việc hai người sẽ còn là người một nhà, tôi sẽ đưa đứa bé ấy đến một nơi xa thật xa, sẽ khiến chị vĩnh viễn không tìm thấy “Không, Thẩm Trình, cậu không được làm như vậy” Thẩm Thanh Tuệ đưa đứa nhỏ đi cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ.
Cô ta không thể gây ra tai tiếng lớn như vậy, càng không thể để cho đứa nhỏ sau này phải gánh trên lưng tội danh của ba nó còn bị người đời vùi dập.
Nhưng cô ta cũng không muốn bỏ qua cho cô.
Đợi cho cô ta có đủ năng lực và khả năng chịu đựng được tất cả lời nói, thì cô ta chắc chắn sẽ đưa con bé trở về.
Thẩm Trình ngồi xổm xuống, trong đôi mắt tối đen không có một tia ấm áp: “Tôi có làm như vậy hay không quyết định nằmn ở chị, tôi không muốn chị trước một vẻ sau lưng một vẻ, nếu để tôi nghe thấy chị sỉ nhục hoặc ức h.i.ế.p bác sĩ Giang, thì những gì tôi nói đượcm cũng sẽ làm được.”
Thẩm Thanh Tuệ bất ngờ nhìn Thẩm Trình, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy được sự độc ác trong mắt của anh.
Anh thật sự đối với cô ta như vậy, anh đối với cô ta, cho đến bây giờ không còn tình chị em gì nữa.
Giang Niệm Tư vừa lúc kiểm tra cơ thể cho một người bệnh xong, Thẩm Trình cũng đã trở lại.
Trên mặt anh mang theo nụ cười dịu dàng, hoàn toàn khác với người đàn ông với sắc mặt căng cứng lúc trước.
Giang Niệm Tư đọc một đơn thuốc, Từ Xán Xán cũng viết đơn thuốc ra.
Sau khi đưa đơn thuốc cho người bệnh, Giang Niệm Tư mới ra khỏi phòng bệnh.
“Đã xong?” Giang Niệm Tu hỏi.
Thẩm Trình khoát tay lên bả vai của cô, cúi đầu nhìn cô: “Dọa đến em rồi? Xin lỗi em, cũng bởi vì anh, anh sẽ không để chị ấy đến làm phiền em nữa đâu.”
Tuy anh đang cười nhưng cảm xúc không cao.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-428.html.]
Giang Niệm Tư cảm nhận được cảm xúc anh đang hạ xuống, cô nhẹ giọng trấn an anh: “Em không sao, anh không cần lo lắng cho em, em cũng không phải là người yếu đuối gì, nếu chị ta còn đến gây phiền phức cho em, em sẽ đứng yên cho chị ta bắt nạt sao? Yên tâm đi, bác sĩ Giang nhà anh cũng không phải con thỏ nhỏ dễ bị người ta bắt nạt đâu.”
Khóe mắt hay đuôi lông mày của cô đều mang theo ý cười, hiển nhiên không đặt chuyện của Thẩm Thanh Tuệ ở trong lòng.
Thẩm Trình vươn tay nhéo nhéo ngón tay của cô, anh cười nói: “Đúng, bác sĩ Giang nhà anh”
Giang Niệm Tư tức giận liếc mắt với anh một cái, cô hỏi: “Trước đó chẳng phải anh đã nộp đơn báo cáo kết hơn sao? Vẫn chưa xin thông qua sao?”
Ông chủ nhọc lòng lo chuyện đại sự của anh, nhọc lòng đến nỗi lòng cũng muốn nát, như vậy làm sao có thể không cho thông qua chứ.
DTV
“Đã thông qua, nhưng anh muốn chờ ba mẹ đến đây”
Anh không muốn người ta cảm thấy, ba mẹ anh không xem trọng vợ của anh.
Cho nên chuyện lễ nghĩ cùng xem mặt cũng phải đều có không thể thiếu.
Ý cười trong mắt Thẩm Trình tăng cao, anh cố ý nhỏ giọng nói ở bên tai cô: “Bác sĩ Giang nôn nóng gả cho anh sao?”
Giọng nói người đàn ông trầm thấp, chính là loại mà Giang Niệm Tư thích.
Biết anh cố ý chọc mình, Giang Niệm Tư ngẩng đầu nhìn về phía anh, đôi mắt ngấn nước khẽ cười nhìn anh: “Sao vậy? Không thể sao? Thẩm đội trưởng của chúng ta vĩ đại như vậy khiến em sốt ruột muốn lập gia đình thì có vấn đề sao? Người đàn ông tốt như vậy, em không nắm chặt, quay đầu lại thì người đã bỏ chạy rồi vậy em phải tìm ai đây?”
Giọng nói kia vừa nhỏ vừa mềm, dịu dàng đến tận xương tủy.
Thẩm Trình vốn muốn trêu chọc đột nhiên lại trở thành bại trận, anh chống ở đầu vai cô bật cười thành tiếng.
Tiếng cười trầm thấm, như từ trong lồng n.g.ự.c phát ra tiếng từ tính dễ nghe.
“Vậy em cần phải nắm chặt.”