Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 410
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:29:22
Lượt xem: 33
Mới bắt đầu đã đặt đơn hàng lớn như thế, thật sự chi rất mạnh tay.
Lưu Vân Cường nói: “Đơn này là bán cho bên Bắc Kinh sao?”
“Đúng, nếu như vậy thì chúng ta cũng sẽ mở rộng được thị trường ở Bắc Kinh”
DTV
Nghe Giang Tuyết nói xong, ánh mắt của Giang Niệm Tư hiện lên chút hài hước. Thật sự chính ủy Thiệu chiều lòng người khác mà, thậm chí cô còn không biết Thẩm Trình muốn giúp cô bán quần áo nữa, dù sao thì chuyện làm ăn của cô, cô ít khi nào nói với Thẩm Trình.
Chậc, đường cong của đồ thị này không tồi.
“Chị, đừng vội vui mừng, cửa hàng Tuyết Niệm của chúng ta đi theo lộ trình từ trung cấp đến cao cấp, không kinh doanh bán sỉ nhưng chấp nhận nhượng quyền thương mại”
Ban đầu vốn dự định sẽ bán rộng rãi nhưng cô đã bàn bạc với Lưu Vân Cường rồi, nếu họ muốn tạo được hiệu ứng thương hiệu thì không thể buôn bán sỉ mù quáng được.
Đó là vấn đề mà cô vừa bàn bạn với Lưu Vân Cường xong.
“Nhượng quyền?”
Lần đầu tiên Giang Tuyết nghe được từ này.
Giang Niệm Tư nói: “Mô hình nhượng quyền của chúng ta là ủy quyền cho những thương nhân muốn hợp tác, sau đó sẽ cung cấp sản phẩm cho họ, bên kia sẽ chịu trách nhiệm bán hàng và chỉ bán thương hiệu của chúng ta. Lợi nhuận được chia theo tỷ lệ mà chúng ta đã thống nhất giá cả, và về nhân viên phục vụ của cửa hàng đó thì chúng ta cũng thống nhất đào tạo và quản lý”
Mô hình này nghe có vẻ mới lạ, người khác sẽ bán quần áo giúp mình nhưng luôn được bán dưới thương hiệu của mình.
“Nhưng mà đối phương đã trả tiền rồi thì khó có thể chấp nhận để chúng ta quản lý đâu”
Giang Tuyết đưa ra ý kiến.
Lưu Vân Cường nói: “Đối tác chỉ cần bài trí cửa hàng và tuyển dụng quản lý, ngoài chi phí mở cửa hàng thì họ không cần phải trả chi phí nhập quần áo. Họ chỉ cần đặt cọc, sau đó sẽ thanh toán chi phí và lợi nhuận phần hàng đã bán cho chúng ta mỗi tháng một lần”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-410.html.]
Chủ yếu Giang Niệm Tư và Lưu Vân Cường muốn mở rộng doanh số bán hàng chứ không muốn chỉ làm nhà phân phối.
Giang Tuyết nói: “Lỡ như đối phương nhận được tiền của tháng đầu tiên rồi không chịu quyết toán chi phí cho chúng ta thì sao?”
Giang Niệm Tư nói: “Chỉ cần chất lượng quần áo của chúng ta tốt thì sẽ không có ai bỏ qua lợi ích lâu dài mà tập trung vào cái lợi trước mắt cả.”
Dù có là người ngốc cũng hiểu rõ không thể mạo phạm nhà cung ứng trong khi quần áo đó rất dễ bán được.
Nếu quần áo bán không chạy thì đó là vấn đề của họ, vốn dĩ kinh doanh sẽ có rủi ro, làm sao có thể cẩn thận như vậy mà vẫn còn sót lại một khoản tiền cọc được, dù cho có lỗ thì cũng không mất nhiều.
Lưu Vân Cường cũng nói nếu thật sự xảy ra chuyện này thì đó là chỉ có thể là do họ đầu tư thất bại thôi.
Giang Tuyết hơi do dự: “Vậy chúng ta còn có thể hợp tác với người bạn mà Thiếu Dương nhắc đến không?”
“Dân địa phương ở Bắc Kinh chủ động tìm đến cửa để hợp tác thì đương nhiên chúng ta phải cố gắng giữ mối làm ăn này rồi.”
Giang Niệm Tư nói: “Có thể tiếp nhận hình thức hợp tác này hay không là phải trông chờ vào chị của em rồi, chị liên lạc trao đổi với bạn của Thiếu Dương đi, xem thử người đó có muốn hợp tác hay không”
Trong khoảng thời gian này Giang Tuyết đã học được rất nhiều từ giáo viên quản lý mà Giang Niệm Tư đã thuê, cũng đã đến lúc cô ấy phải ra ngoài rèn luyện rồi.
“Được, cứ giao chuyện này cho chị, chắc chắn chị sẽ không khiến em và ông chủ Lưu thất vọng”
Giang Tuyết vỗ n.g.ự.c nói.
Sau đó cô ấy lại đi tìm Thiều Dương còn Giang Niệm Tư và Lưu Vân Cường tiếp tục thảo luận vấn đề trước đó.
Công ty vừa mới thành lập nên các nhân viên quản lý còn chưa lập kế hoạch tốt.
Tuy nhiên, khi một công ty mới bắt đầu tạo được dấu ấn thì có thể cứ chậm rãi chứ không thể mới ăn một miếng mà béo lên được.