Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 392

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:28:46
Lượt xem: 39

Tiết tấu hô hấp dồn dập, hơn nữa hơi thở tỏa ra nóng rực đều phả hết lên mặt cô.

100% “Là, có phản ứng sao?” Gần đầy khám toàn là bệnh nhân ở phương diện này nên cô nói chuyện đã dần quên đi phải uyển chuyển.

Cô đã quên đây là người yêu cô, không phải là bệnh nhân của cô.

Thẩm Trình ngơ ngẩn nhìn cô. Đôi môi đỏ mọng của người yêu anh lúc đóng lúc mở vừa quyến rũ lại vừa hấp dẫn.

Nhưng giọng nói mềm mại tới tạn xương tủy lại nói ra những lời khiến người ta mặt đỏ tim đập.

Mấu chốt là cô vừa mở miệng đã nói đúng trọng tâm.

Khiến Thẩm Trình cảm thấy ngại ngùng.

Anh cảm thấy anh giống lão già biến thái chỉ hôn người yêu mấy cái đã không chịu nổi, trong đầu hiện lên mấy hình ảnh muốn bắt nạt cô.

Khi nãy hôn môi, anh quên hết tất cả xém chút đưa tay vào thăm dò quần áo của cô, cũng may là nhận ra kip.

DTV

“Niệm Niệm. Thẩm Trình cố gắng ổn định lại hô hấp, không nhịn được còn khẽ cắn lên tai cô một cái: “Em đừng nói chuyện, để anh ổn định chốc đã.”

Giang Niệm Tư là loại người khi đã chắc chắn sẽ khong hối hận. Nếu đã làm cô rung động, vậy thì kết hôn đi.

“Chúng ta có thể.”

“Không thể.” Thẩm Trình cắt ngang cô, lời lẽ vô cùng nghiêm túc: “Anh đã đồng ý rồi, không thể bắt nạt em trước khi kết hôn được”

Thẩm Trình dĩ nhiên muốn Giang Niệm Tư làm ít chuyện cho anh, đó là bản năng dục vọng.

Sở dĩ gọi là người không phải vì suy nghĩ lớn hơn bản năng sao?

Cô gái của anh mới mười chín tuổi, lại có công việc rất đáng tự hào.

Anh không muốn gây ra gièm pha gì để cô gái của anh bị người ta chỉ trỏ nói này nói kia. Cô không để ý nhưng mà anh để ý.

Giang Niệm Tư vốn muốn nói – chúng ta kết hôn đi!

Không ngờ lại bị Thẩm Trình hiểu lầm.

Giang Niệm Tư không nhịn được cười thành tiếng, cố ý trêu anh: “Anh không muốn sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-392.html.]

“Muốn, nhưng không được.”

“À, hóa ra anh không muốn kết hôn với em.”

Thẩm Trình: “???”

Anh nhìn đôi môi đang đóng mở của Giang Niệm Tư, không chắc chắn hỏi lại: “Em vừa mới nói cái gì?”

“Không có gì, em vốn muốn nói với anh là chúng ta kết hôn đi, nhưng nếu anh nói không được vậy thì không được.”

Thẩm Trình cuối cùng cũng biết mình đã bỏ lỡ cái gì, đôi mắt đen nhánh dần phát sáng. Anh bế bổng Giang Niệm Tư lên: “Niệm Niệm, em mới nói kết hôn à?”

Giang Niệm Tư bị anh bế bổng lên theo bản năng dùng chân quặp lấy eo anh.

Thấy được sự vui sướng trong mắt anh, cô cười nói: “Em rất kiêu ngạo, ban nãy anh mới từ chối em, giờ thì không được.

Mỗi cái nhíu mày hay nụ cười của cô đều khiến Thẩm Trình si mê, nghe vậy bèn hôn lên môi cô một cái: “Vậy tới lượt anh được không? Niệm Niệm, chúng ta kết hôn nhé?”

Thẩm Trình biết rõ mình muốn gì, từ khi nhìn thấy Giang Niệm Tư anh đã biết là anh thích cô gái này.

Sau khi chữa khỏi bệnh vô sinh, anh biết rõ không thể là ai khác ngoài cô.

Không nhắc tới chuyện kết hôn là vì bọn họ mới yêu đương chưa bao lâu, anh sợ sẽ dọa cô, cũng sợ CÔ cảm thấy anh là người không kiên nhẫn.

Nếu cô nguyện ý thì anh còn sợ gì nữa?

Đối mặt với sự cầu hôn của Thẩm Trình, Giang Niệm Tư lập tức đồng ý.

Thẩm Trình lập tức đi xin đăng kí kết hôn. Chờ đợi một thời gian ngắn, cuối cùng công ty quần áo Tuyết Niệm cũng đã bắt đầu hoạt động chính thức.

Chuyện tuyển nhân viên Lưu Vân Cường giao lại cho Giang Tuyết xử lý toàn bộ, Giang Niệm Tư làm xong thuốc sinh tinh sẽ qua hỗ trợ.

Công nhân nữ cũng không cần nhiều, tìm khắp toàn bộ thành phố thì mấy trăm người không là vấn đề.

Những công nhân nữ đó sẽ trải qua sự kiểm tra của Giang Tuyets rồi được chia ra thành cấp bậc sư phụ và cấp bậc phổ thông.

Bình thường sẽ là 30 đồng một tháng. Trình độ sư phụ thì khoảng 50 đồng một tháng.

Vì để tránh có người giở thủ đoạn gian dối, tiền lương cũng không cố định.

Loading...