Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 388
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:28:38
Lượt xem: 52
Giang Niệm Tư giải thích: “Chuyện đất đai tạm thời chưa giải quyết được, nhưng chuyện tuyển nhân viên thì đã giải quyết xong”
“Tuyên nhân viên?” Lưu Vân Cường có chút khó hiểu nhìn Giang Niệm Tư tràn đầy tự tin mỉm cười, trực giác mách bảo anh ta rằng đây không phải là năng lực của cô.
“Mục đích chủ yếu của chúng ta không phải là tuyển nhân viên”
“Tôi biết.” Giang Niệm Tư giải thích cho anh ta: “Tuyển nhân viên chỉ là bước đầu tiên. Bây giờ người dân trong thôn chưa hoàn toàn tin tưởng vào việc buôn bán của chúng ta, lúc này chúng ta đề cập tới chuyện đất đai sẽ bị coi là ba hoa chích chòe, chỉ hứa hẹn cho có, mọi người cũng không tin”
DTV
“So với việc đó, không bằng chúng ta cho mọi người gia nhập, dù sao chúng ta cũng cần tuyển 500 nhân viên, đi đâu tìm được nhiều công nhân nữ làm quần áo như vậy? Muốn để người dân trong thôn tin tưởng lời chúng ta thì trước tiên phải cho họ thấy lợi ích đã.”
“Bây giờ có cái ký túc xá lâm thời, mọi người chịu khổ chút an bài cho người ngoài vào ở trong ký túc xá. Chờ tới khi những người dân trong thôn vào, nếm được mật ngọt, biết có thể làm việc ở đây được chúng ta sẽ nhắc lại chuyện đất đai.
Lưu Vân Cường nhíu mày: “Nhưng lỡ như sau khi bọn họ vào rồi vẫn không chịu bán đất đi thì sao?”
“Vậy cần phải kết hợp lợi ích của công nhân trong ký túc xá với mọi người lại, chờ khi bắt đầu công việc chính thức, chúng ta nhắc lại chuyện xây dựng ký túc xá, xây lại phòng nhỏ thành những phòng lớn hơn.”
“Mấy ngày nay chị tôi có hỏi thăm qua, điều kiện của những người dân trong thôn không quá tốt, rất nhiều gia đình cả bảy tám người ở trong một căn nhà nhỏ. Đến lúc đó, chúng ta có thể phát phúc lợi cho mọi người, nếu nguyện ý bán đất đai không chỉ có tiền mua đất, mà còn có thể hưởng thụ phòng lớn vô điều kiện, cũng có thể đưa người nhà vào ở tới khi từ chức mới thôi”
Dù sao công nhân nào cũng có quyền ở ký túc xá, ai muốn ở thì ở. Một khi đã vậy, sao không cho bọn họ ít phúc lợi.
Công việc có triển vọng, còn được chia phòng cho tiền mua đất cũng không thiếu, với tình hình không lỗ vốn như vậy ai mà lại không muốn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-388.html.]
Lưu Vân Cường đã hiểu được phương pháp cô nói.
Người dân trong thôn không tin chuyện bánh vẽ nên phải cho nếm thử ngon ngọt trước.
Nhưng vẫn còn vấn đề.
Lưu Vân Cường nói: “Làm như vậy cô không sợ công nhân ngoài thôn có ý kiến sao?”
Giang Niệm Tư nói: “Sợ chứ, vậy nên tin này sẽ được nhắc lại hai tháng sau khi khởi công. Nhiều người như vậy ở trong một cái nhà xưởng lớn nghỉ ngơi, giường kê sát giường sao có thể không có cãi vã? Cho tới lúc đó, ai còn để ý chuyện gì nữa? Chỉ cần có thể được ở một mình, nói không chừng sẽ tự mình thuyết phục những công nhân bản địa mau chóng khuyên người nhà đồng ý.”
Suy xét rất chu toàn, Lưu Vân Cường gật đầu mỉm cười.
“Vậy chuyện công nhân hình thành một phe dễ gây chuyện lớn cô định giải quyết như nào?”
“Chị của tôi đã nghĩ ra cách. Giang Niệm Tư kéo Giang Quyết qua để cô ấy tự nói với Lưu Vân Cường.
Giang Tuyết cười nói: “Tuy khi gặp chuyện đa số người trong thôn sẽ hình thành một phe, nhưng 90% người trở lên đều coi trọng lợi ích của mình nhất. Chúng ta chỉ cần đặt ra một nội quy trong nhà máy, quy định nếu những công nhân cùng chức vị gây chuyện sẽ ảnh hưởng tới sự đoàn kết và phát triển của công nhân trong xưởng, không được phép mua bán, càng không thể nhường lại cho người nhà”
Quy định này vừa đưa ra, họ hàng của nhóm người đều từ bỏ. Ai muốn kéo bè kéo phái gây chuyện phải xác định xem mình có sẵn sàng từ bỏ công việc hay không.
Lưu Vân Cường không thể không giơ ngón cái cho hai chị em này. Anh ta chấp nhận để hai chị em cô quản lý công ty.
Chọn ngày chi bằng hôm nay, anh ta trực tiếp lấy hợp đồng đã sớm chuẩn bị ra ký với hai chị em.