Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 386
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:28:34
Lượt xem: 27
Mấy ngày nay, ngoại trừ khám bệnh cho bệnh nhân, Giang Niệm Tư còn phải liên tục châm cứu cho Thường Minh, cực kì mệt mỏi nhưng không thể ngừng nghỉ được.
Vì muốn chế tác thuốc viên, những lúc rảnh rỗi cô không khám bệnh mà tập trung làm thuốc.
Khoảng thời gian này cô bận rộn, Giang Tuyết và Đinh Hồng Mai đều thấy, Thẩm Trình cũng như vậy.
Giang Niệm Tư vốn muốn đưa chị và mẹ đi tìm nhà ở nhưng chuyện này đã được Thẩm Trình giải quyết.
Vì để gần xưởng quần áo, nên cũng thuê nhà ở cùng ngoại thành gần đó.
Giang Niệm Tư còn phải đi giải quyết chuyện của xưởng quần áo.
Sau khi rảnh rỗi, cô lại cùng Giang Tuyết đi tới xưởng quần áo.
Hai người tìm được thôn trưởng của thôn, thương lượng với ông ấy về vấn đề chiếm đất.
Thôn trưởng vừa nghe sắc mặt đã trở nên khó coi. Ông ấy xua tay đuổi hai chị em đi: “Đi đi, thôn chúng tôi không bán đâu, không cần các người quản.”
Vợ thôn trưởng cũng gào lên: “Đám người tâm địa đen tối cút xa chút, đừng tới gây họa cho thôn dân trong thôn chúng tôi.”
Có thể nhìn ra được bọn họ sợ bị lừa như ông chủ xưởng trước kia.
Giang Niệm Tư vội nói: “Haiz, thôn trưởng, ông chờ một lát, cho chúng tôi vài phút. Ông không muốn nói chuyện thuê đất thì chúng ta bàn chuyện làm sao để thôn dân có thể phát triển và kiếm tiền ở quê hương.
Giang Tuyết cũng kéo hàng rào không cho trưởng thôn đóng lại: “Thôn trưởng, ông yên tâm, chúng tôi muốn giao dịch hòa bình. Nếu ông không đồng ý, chúng tôi cũng không thể ép các người có phải không? Mọi người từ từ nói chuyện, còn không bàn được chuyện mua bán cũng không sao, có phải hay không?”
Hai cô gái trẻ tuổi lôi kéo hàng rào trông đáng thương như vậy, thôn trưởng là một người đàn ông to lớn, dù trong lòng có khó chịu nhưng cũng không thể trực tiếp đánh bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-386.html.]
Thấy hai người khẩn thiết như thế, thôn trưởng hừ nhẹ một tiếng trong mũi: “Được rồi, không nói chuyện mua đất, tôi muốn xem xem các người ăn no rảnh rỗi không có việc gì làm chạy tới suy xét việc làm ăn của người khác như thế nào. Nếu nhắc tới vấn đề đất đại thì các người cút ra ngoài cho tôi.
Thái độ của thôn trưởng không quá tốt. Nhưng đừng tới gây họa cho thôn dân trong thôn chúng tôi và Giang Tuyết cũng có thể hiểu được, hơn nữa bây giờ là bọn họ có việc cần nhờ vả.
Cuối cùng cũng vào cửa thành công, Giang Niệm Tư và Giang Tuyết khẽ khàng thở ra.
Vợ thôn trưởng thấy chồng mình cho người vào nhà, tuy khó chịu nhưng cũng không nói gì, còn rót cho hai người hai ly nước.
Nhưng khi đặt chén trà lên mặt bàn thì lại rất mạnh, nhưng... cũng không phải chuyện gì quá đáng phải không?
DTV
Chuyện này rất quan trọng, Giang Niệm Tư không thể để mình Giang Tuyết xử lý.
Trước tiên, cô hỏi chút vấn đề mà thôn trưởng quan tâm.
“Thôn trưởng, tôi nghe nói năm trước hạn hán, việc thu hoạch của thôn dân không được tốt lắm có phải không?”
Nhắc tới đề tài mà thôn trưởng để ý, quả nhiên thôn trưởng lập tức tham gia đề tài.
Nhắc tới vấn đề thu hoạch, thôn trưởng thở dài một tiếng:”Thời tiết năm trước không tốt lắm, nhưng dù thời tiết không tốt, không thu hoạch được thì đất kia cũng là mạng sống của nông dân chúng tôi. Không có đất cũng chẳng có hy vọng gì cả, nên tôi khuyên các cô tốt nhất đừng để ý tới mấy mảnh đất kia.
Giang Niệm Tư cười nói, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng: “Nhưng không thu hoạch được, cuộc sống cũng không dễ dàng gì. Cũng không thể mãi dựa vào ông trời để kiếm ăn, chuyện thời tiết không ai nói trước được gì. Trưởng thôn, ông đừng nóng vội, nghe tôi nói hết mấy lời, nếu cảm thấy không được chúng tôi sẽ không bao giờ tới quấy rầy các người nữa, có được không?”
Đều nói đánh kẻ chạy đi, không đánh kẻ chạy lại, trưởng thôn thường ngày vẫn rất hòa ái.
Ông ấy cũng không phải người hung ác.
Chỉ là lúc trước từng bị nhà máy kia gạt bán đất, cuối cùng còn không có được thứ mà bọn họ hứa hẹn nên chỉ cần thấy người kinh doanh là ông ấy lập tức nổi trận lôi đình.