Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 384
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:26:44
Lượt xem: 38
Từ Xán Xán và Giang Niệm Tư đi qua múc cơm. Từ Xán Xán nhìn chút canh còn sót lại và ít cải trắng, khoai tây sợi ít tới đáng thương.
Giang Niệm Tư cũng không đòi hỏi. Cô đang định lấy giống Từ Xán Xán thì dì múc cơm chạy từ sau bếp ra, đưa cho cô một hộp cơm bằng inox.
Giang Niệm Tư thoáng sửng sốt rồi vươn tay ra nhận lấy.
Hộp cơm bằng inox vẫn còn có độ ẩm.
Dì ở nhà ăn cười nói: “Chủ nhiệm Giang, đây là phần ăn do nhà cô bảo sư phụ phòng bếp chuẩn bị cho cô, bảo hôm nay có lẽ cô sẽ qua trễ nên nhờ sư phụ giữ nóng trong nồi cho cô.”
Hộp cơm vẫn còn nóng nhưng không phải loại nóng tới mức sẽ gây phỏng tay.
Ở thời tiết như vậy còn có thể làm ấm tay.
Nghe dì ở nhà ăn gọi Thẩm Trình là nhà cô, Giang Niệm Tư có hơi ngại ngùng.
Cô mở hộp cơm ra, bên trong toàn là món cô thích ăn, còn đang bốc khói.
Giang Niệm Tư mím môi, khóe miệng cong lên một ý cười.
Lúc tan làm hẳn là anh có tới tìm cô, thấy cô đang bệnh khám cho bệnh nhân nên không vào quấy rầy CÔ.
Càng ở chung với Thẩm Trình lâu, Giang Niệm Tư càng cảm nhận được bản tính dịu dàng, ân cần của anh. Anh không lãng mạn, nhưng lại quan tâm đến mọi cảm xúc trong cuộc sống của cô.
“Cảm ơn dì.”
“Cảm ơn gì chứ, đoàn trưởng Thẩm còn trả thêm tiền công cho sư phụ, muốn cảm ơn thì cô cảm ơn đoàn trưởng Thẩm đó.”
Tùy tiện trò chuyện với dì vài câu rồi Giang Niệm Tư mới bê hộp cơm trở lại chỗ ngồi.
Làm bạc sĩ, thường xuyên xuất hiện tình huống tan làm muộn.
Rất nhanh lại có một đám người tan làm muộn đi tới. Hứa Quan Quan lấy đồ ăn xong bèn mỉm cười chạy tới chỗ Giang Niệm Tư.
“Bác sĩ Giang, thật trùng hợp, cô cũng tan làm muộn à.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-384.html.]
“Ừm, hôm nay có khá nhiều bệnh nhân” Giang Niệm Tư bất đắc dĩ nói.
Hứa Quan Quan đã nghe nói về chuyện này.
Cô ấy buồn cười nói: “Cái đó chẳng phải là người tài thì nhiều việc sao. Nhưng tôi cảm thấy cô có thể chia chút bệnh nhân qua chỗ bác sĩ Đỗ. Buổi sáng bác sĩ Đỗ rất rảnh, buổi sáng tôi còn thấy ông ấy pha trà trong phòng bệnh.
“Thật sao?” Giang Niệm Tư hơi rung động. Nếu bác sĩ Đỗ nhàn thật thì cô sẽ kéo ông ấy xuống nước.
DTV
Có mệt thì mọi người cùng mệt.
Ba người Giang Niệm Tư, Từ Xán Xán và Hứa Quan Quan ngồi chung một bàn.
Hứa Quan Quan và Từ Xán Xán ăn chút đồ ăn đã nguội lạnh ở nhà ăn, rồi lại nhìn qua hộp cơm nóng hổi của Giang Niệm Tư, cảm thấy có chút chua xót.
“Đúng là có chồng rồi, thật khác biệt. Hứa Quan Quan tấm tắc thở dài. Bây giờ cô ấy đã buông bỏ được Thẩm Trình, còn có thể lấy chuyện này ra nói gion.
Từ Xán Xán nắm tay lại: “Vì sớm ngày được ăn đồ nóng, tôi quyết định phải mau chóng kiếm chồng”
Giang Niệm Tư rất muốn hào phóng chia sẻ chút đồ ăn của mình cho bọn họ. Nhưng nghĩ tới việc Thẩm Trình cố ý chuẩn bị cho cô vì hy vọng cô có thể ăn được đồ ăn nóng hổi, ngon miệng, lại có chút tiếc nuối. Vì không muốn phụ lại tâm ý của anh, vì vậy cô lễ phép nói: “Hay là mỗi người các cô gắp một miếng di?”
Đôi mắt ngập nước của cô mở to, sáng ngời rất mê người.
Hai người nhìn rõ sự không đành trong mắt cô.
Bác sĩ Giang luôn luôn hào phóng nhưng cũng keo kiệt những chuyện liên quan tới chồng mình, khiến cho Hứa Quan Quan và Từ Xán Xán bật cười thành tiếng.
“Chủ nhiệm tốt của tôi, đây là bữa trưa tình yêu đoàn trường Thẩm chuẩn bị cho cô, tôi nào dám ăn chứ.”
Từ Xán Xán cười nói.
Ba cô gái vừa nói vừa cười ở nhà ăn.
Giang Niệm Tư không chút cao ngạo nào, khiến mấy cô y tá bên cạnh hâm mộ nhìn qua.
Có một y tá khẽ cảm thán: “Chủ nhiệm Giang thật tốt, cô xem cô ấy đối xử với bác sĩ hay trợ lý đều dịu dàng như vậy. Haiz, mỗi lần tôi tới phòng bác sĩ Lưu bàn chuyện, bác sĩ Lưu đều mắng tôi. Dù có sai hay không thì đều mắng tôi theo thói quen, a, muốn c.h.ế.t quá.