Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 383

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:26:42
Lượt xem: 31

Người đàn ông vừa tiếng vào, thấy Giang Niệm Tư thì trong lòng thầm nghĩ, đây là em gái đoàn trưởng Giang sao?

Vẫn luôn nghe nói em gái đoàn trưởng Giang xinh như tiên, hôm nay gặp mặt thấy đúng là như vậy.

Vì thế bước chân của chiến sĩ như bị cắm rễ, bất động. Lát nữa làm sao anh ta có thể nói những vấn đề ngại ngùng đó với cô gái xinh đẹp như vậy được?

A, đúng là xui xẻo mà, bây giờ anh ta trở về còn kịp không?

Giang Niệm Tư ngẩng đầu nhìn về phía đối phương. Thấy đối phương đen mặt đứng ở cửa không nhúc nhích, cô khó hiểu hỏi: “Không vào sao?”

“A, cái đó... vào”

Được rồi, dù có thể nào thì xem bệnh vẫn quan trọng hơn.

Hai tay người đàn ông đặt trên đầu gối, dõi mắt mong chờ nhìn Giang Niệm Tư cực kì giống học sinh tiểu học nhìn sắc mặt giáo viên.

Giang Niệm Tư cảm thấy các chiến sĩ này cực kì đáng yêu.

Cô cố nhịn cười, dịu dàng hỏi: “Anh khó chịu chỗ nào?”

“Chỗ đó..”

Chiến sĩ đỏ mặt. Người đàn ông thường ngày hát quân ca hận không thể bẻ gãy cánh chim trên cây giờ phút này lại biến thành những con ong, bọ vo ve. Nếu không phải thính lực Giang Niệm Tư tốt, suýt nữa đã không nghe ra anh ta nói gì.

Hôm nay người tới khám bệnh hầu hết đều là người gặp chút vấn đề nhỏ về công năng của đàn ông.

Nghe anh ta nói vậy, Giang Niệm Tư cũng không cảm thấy kỳ lạ, chỉ gật đầu, theo thường lệ chuẩn bị làm kiểm tra cho đối phương.

“Nằm lên giường đi, tôi xem cho anh.”

Chiến sĩ: “???”

Xem?

Xem chỗ nào?

Gương mặt đen kịt của chiến sĩ kia lộ ra chút ửng đỏ.

Vừa đen vừa hồng, trông cực kì buồn cười.

Anh ta khó tin nhìn Giang Niệm Tư: “Giang, bác sĩ Giang, không, không phù hợp lắm nhỉ? Cần, cần đổi nam, bác sĩ nam không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-383.html.]

Có thể nhìn ra anh ta phải dùng hết sức chín trâu hai hổ của mình để nói hoàn chỉnh câu này.

Giang Niệm Tư khó hiểu nhìn anh ta một cái. Khi đối diện với ánh mắt hoảng hốt, hoang mang của anh ta, cô liền hiểu.

Cô mỉm cười giải thích: “Tôi chỉ thông qua việc ấn huyết và kinh mạch xác định vấn đề của anh, không phải như anh nghĩ.”

“À...”

Chiến sĩ khẽ thở phào, dọa c.h.ế.t anh ta rồi. Xém chút nữa dọa anh ta hồn bay phách lạc luôn.

Sau khi Giang Niệm Tư kiểm tra cho anh ta xong lại hỏi thêm mấy câu hỏi liên quan, cuối cùng ra được kết luận: “Bệnh suy nhược tinh trùng, nhưng tình hình của anh tốt hơn doanh trưởng Thường một chút, không nghiêm trọng như anh ta. Trước tiên sẽ kê thuốc cho anh điều trị cơ thể.”

Nói xong, cô nghiên đầu nói với Từ Xán Xán ở bên cạnh: “Xán Xán, viết lại phương thuốc lần trước kê cho Thường Minh điều trị cơ thể cho đồng chí Lâm đi lấy thuốc”

“À, được.

Từ Xán Xán lập tức viết lại phương thuốc lần nữa.

May là hôm nay nhiều bệnh nhân, phương thuốc bổ thận cô đã thuộc làu làu rồi.

DTV

Đã quá giờ tan làm nhưng phía sau vẫn còn rất nhiều người.

Giang Niệm Tư và Từ Xán Xán kiên trì thêm một lúc rồi mới bảo những người xếp hàng phía sau chờ tới chiều hãy quay lại.

Từ Xán Xán mệt mỏi lắc cổ tay, giọng của Giang Niệm Tư cũng đã khàn khàn.

Lúc đi ngang qua gặp được bác sĩ Từ, bác sĩ Từ còn cười chúc mừng Giang Niệm Tư: “Chúc mừng cô, bác sĩ Giang. Hôm nay nhiều bệnh nhân tới như vậy, giá thị trường cũng không tệ.”

Giang Niệm Tư dở khóc dở cười: “Bác sĩ Từ, chúng tôi nhận tiền lương cố định, chúc mừng gì chứ, mệt c.h.ế.t được.

Nhưng hôm nay đúng là có chẩn đoán ra vài người bị chứng suy nhược tinh trùng, có thể trị liệu sớm là chuyện tốt.

Bác sĩ Từ nhe răng cười: “Cái này gọi là người tài thì thường nhiều việc.

“Cảm ơn anh”

Giang Niệm Tư lắc lắc tay rồi cùng Từ Xán Xán tới nhà ăn ăn cơm.

Cơm trưa của chị gái và mẹ cô có Thẩm Trình lo cho cô cũng không cần nhọc lòng.

Đã qua giờ cơm, người trong nhà ăn cũng không còn nhiều, gần như có tận hai phần ba chỗ trống.

Loading...