Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 381
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:26:38
Lượt xem: 53
Tốn của cô không ít thời gian.
“Vươn tay ra, để tôi bắt mạch cho anh.”
Thường Minh nghe lời duỗi tay cho Giang Niệm Tư. Trương Thu ở bên cạnh khẩn trương nhìn.
Sau khi bắt mạch xong, lại hỏi Thường Minh vài câu hỏi.
Giang Niệm Tư gật đầu: “Ừm, cơ thể khôi phục rất tốt”
Dưới tác dụng của thuốc, vấn đề hư thận của Thường Minh đã được giải quyết khá nhiều.
“Qua bên kia nằm, toi châm cứu cho anh.
Thường Minh nghe lời qua giường bệnh bên cạnh nằm. Giang Niệm Tư nhìn Từ Xán Xán chuẩn bị quay lưng đi, cười nói: “Cái này có thể ghi chép.
Từ Xán Xán quay đầu lại: “Không phải bác sĩ Đỗ nói cần bảo mật sao?”
“Phương pháp trị liệu thì không cần, không truyền ra ngoài công thức và phương pháp sản xuất thuốc sinh tinh là được.
DTV
Lúc này Từ Xán Xán mới quay đầu lại nhìn chằm chằm.
Ngón tay Giang Niệm Tư rất đẹp, tốc độ đ.â.m kim cũng rất nhanh, dường như không cần dùng tay xác định vị trí mà chỉ tùy tiện đ.â.m xuống.
Cô vừa đ.â.m kim, vừa nói huyệt vị cụ thể cho Từ Xán Xán.
Từ Xán Xán hận không thể mọc ra tám cái tay. Hu hu hu, lúc bác sĩ Giang làm việc nói nhanh quá.
Vì thế chữ viết vốn khá nắn nót của cô ấy rất nhanh đã trở thành loạn xạ.
Đâm kim xong khoảng nửa tiếng mới được rút kim ra.
Rút kim xong, Giang Niệm Tư lấy thuốc sinh tinh ra, Thuốc sinh tinh được cô bỏ trong một bình thủy tinh trong suốt.
Cô quơ quơ cái bình, phát ra những âm thanh và chạm lách cách.
“Đây là thuốc sinh tinh, sáng trưa chiều dùng mỗi lần một viên. Ở đây có 21 viên, liều lượng cho một tuần. Một tuần sau tới tìm tôi tái khám, đây là đợt trị liệu thứ nhất. Có lẽ cần phải một tới hai tháng mới có thể xác định tình hình của anh có thể khôi phục được tốt không. Bảy ngày đầu tới bệnh viện để tôi châm cứu cho anh, hiểu chưa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-381.html.]
“Hiểu rồi, cảm ơn bác sĩ Giang”
Thường Minh ngại ngùng nhận lấy bình thuốc, nghe cô dịu dàng nói chuyện, Thường Minh khong khỏi cảm thấy chột dạ, tự trách vì lúc trước lòng dạ hẹp hòi.
Quả nhiên thái độ bác sĩ Giang vẫn ôn hòa như lúc trước, không bởi vì mẹ anh ta vô cớ gây rối mà có suy nghĩ hay thái độ gì không tốt với anh ta.
Dù sao anh ta vẫn là cấp dưới của chồng cô, cô không cần phải nịnh bợ anh ta.
Trương Thu nghe xong bèn hỏi: “Vậy bác sĩ Giang, có phải chú ý những việc gì không? Ví dụ như ăn kiêng, hoặc là về... phương diện kia.
Những việc cần chú ý cũng không quá nhiều.
Giang Niệm Tư nói: “Đừng uống nước lạnh, về phương diện kia thì không cần cấm kỵ”
Cô lại nói tiếp: “Một tuần hai người quan hệ một lần, sau khi làm xong, Thường Minh anh nhớ kỹ phải lấy... khụ ừm, giấy bao lại thứ chảy ra, quan sát trạng thái trong vòng nửa tiếng, xem xem có bị hóa lỏng như nước hay không, còn cả màu sắc, đều ghi hết lại cho tôi. Tôi cần phải căn cứ theo trạng thái khối phục của anh để điều chỉnh liều lượng thuốc.
Cô vốn muốn nói thẳng, nhưng thấy Thường Minh và Trương Thu cúi thấp đầu bèn dùng từ ngữ khác uyển chuyển thay thế.
Mỗi lần Thường Minh tới chỗ Giang Niệm Tư khám bệnh đều có thể đổi mới độ dày của da mặt. Nhưng lần này anh ta vẫn rất ngại.
“Cảm, cảm ơn chị dâu, tôi đi trước đây..
“Ừm, được.
Vì vậy hai vợ chồng mặt đỏ như hai quả cà chua vội vàng rời khỏi bệnh viện.
Sắc mặt Từ Xán Xán cũng ửng hồng. Tuy cô ấy cũng học y nhưng cũng chưa từng có kinh nghiệm thực chiến gì.
Nghe những lời Giang Niệm Tư nói ra, cô ấy ngại tới mức không dám ngẩng đầu lên.
Mỗi khi tới thời điểm này, cô đều vô cùng bội phục thái độ ung dinh, bình tĩnh của bác sĩ Giang.
Bên kia, ở trong văn phòng viện trưởng, viện trưởng Lục cầm bình thủy tinh đựng mấy viên thuốc nhỏ, nhẹ quơ quơ.
“Cái thứ này thực sự có công hiệu lớn như vậy?”
Ông ấy vừa nghi ngờ lại vừa mong đợi.
Bác sĩ Đỗ nhíu mày, lập tức giật lấy từ trong tay ông ấy: “Viện trưởng, ngài nhẹ chút đi, lỡ làm bể bình thủy tinh thì sẽ lãng phí tâm huyết của bác sĩ Giang”