Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 379
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:26:34
Lượt xem: 25
Một khi chúng ta ra quyết định gì đó ảnh hưởng tới lợi ích của công nhân hoặc trong khoảng thời gian ngắn, hoạt động của công ty có vấn đề, bọn họ nháo nhào gây chuyện hoặc bãi công tập thể thì với công ty mà nói, chính là ...
Điều này thật khó cho Giang Tuyết.
Cô ấy nhíu mày trầm tư: “Chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Giang Niệm Tư biết không thể một ngụm ăn sạch, cô ấy có thể nghĩ ra được cách thứ nhất đã rất giỏi rôi.
Cô không định để mình Giang Tuyết quản lý toàn bộ.
Cô sẽ mời một nhân viên chuyên về phương diện này tới dạy cho Giang Tuyết về những kiến thức liên quan.
Trước khi Giang Tuyết trở nên mạnh mẽ, cô giáo cũng chỉ là cô giáo, không phải là công nhân của công ty, cũng không tham gia ích lợi và quyền lợi của công ty.
“Chúng ta cần giả thiết một chế độ để cân bằng vấn đề này. Bây giờ chúng ta tới xem những người dân trong thôn nói gì đã.”
“Được.” Giang Tiếp lập tức đuổi theo. Đinh Hồng Mai cũng không bị tụt lại phía sau.
Bà không có học vấn, điều duy nhất có thể làm là hỗ trợ sự nghiệp của con gái và không gây phiền phức cho bọn chúng.
Lưu Vân Cường đã nghe hết cuộc trò chuyện của ba mẹ con.
Đây đúng là kiểm tra của anh ta đối với Giang Niệm Tư.
Anh ta muốn đối tác của anh ta phải là một người có đầu óc, biết suy nghĩ chu toàn và không tự tin đến mức mù quáng.
Điểm này Giang Niệm Tư đều hợp.
Khi Giang Niệm Tư nói người dân trong thôn sẽ tự hình thành một nhóm, Giang Niệm Tư đã vượt qua bài kiểm tra của anh ta.
Trợ lý thấy Lưu Vân Cường mỉm cười thì cũng cười theo: “Ông chủ, đối tác lớn này của ngài cũng rất xinh đẹp, bây giờ ngài vẫn chưa kết hôn, hay là..
Trợ lý mới là họ hàng với Lưu Vân Cường, nhưng trợ lý này biết đúng mực và làm việc có hiệu suất hơn.
Lúc không nói chuyện chính sự, thái độ của Lưu Vân Cường rất hiền hòa, nên gì trợ lý cũng dám nói với anh ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-379.html.]
Lưu Vân Cường cười mắng một tiếng: “Cậu coi tôi là súc sinh à, người ta mới bao nhiêu tuổi chứ?”
“Ha ha, tình yêu không phân biệt tuổi tác.
Lưu Vân Cường giơ tay lên gõ đầu cậu ta một cái: “Tuổi tác không quan trọng, quan trọng là chức vụ. Ông chủ của cậu tuyệt đối sẽ không nảy sinh tình cảm với đối tác làm ăn đâu”
Anh ta rất tán thưởng Giang Niệm Tư, nhưng cũng chỉ là tán thưởng một tiểu bối, một đối tác ưu tú mà thôi.
Nếu không phải trợ lý lắm miệng, trong đầu anh ta sẽ không xuất hiện suy nghĩ thái quá này.
Bên này, Giang Niệm Tư dắt Giang Tuyết và Đinh Hồng Mai đi vào căn nhà đầu tiên ở cửa thôn Trong nhà chỉ có một ông lão.
Giang Niệm Tư đứng bên ngoài sân hỏi: “Lão gia gia, chúng cháu có thể vào nhà ông xin miếng nước uống không?”
Nghe thấy bọn họ tới xin nước, ông lão mỉm cười đi tới mở cửa hàng rào gỗ cho ba người: “Vào đi.”
Ba mẹ con đi vào sân, đánh giá căn nhà đầy bùn đất.
Đồ đạc trong nhà ông lão đều rất cũ, chẳng còn sót lại được gì, có thể thấy điều kiện khá là khó khăn.
Nhưng ở thời đại này, hầu như điều kiện của nhà dân ở quê đều như vậy.
Trước khi Giang Niệm Tư kiếm ra tiền, điều kiện trong nhà cũng rất khó khăn.
Giang Niệm Tư tìm chủ đề hỏi ông lão người trong nhà đi đâu cả rồi.
DTV
“Ra ruộng làm việc rồi. Haiz, năm trước hạn hán, không thu hoạch được gì cả.”
Giang Tuyết và Giang Niệm Tư liếc nhìn nhau, thay đổi một phương thức uyển chuyển hơn để tìm hiểu: “Lão gia gia, cháu thấy ở bên kia cổng làng có mấy cái nhà xưởng lớn, sao mọi người không tới đó làm việc ạ?”
“Làm việc gì chứ, đều là bọn chó lòng dạ hiểm độc.”
Lão gia tử thậm chí còn nghiến răng ken két.
Trong lòng Giang Niệm Tư thầm vang lên tiếng “lập bộp. Cô có dự cảm bất an.