Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 359
Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:25:54
Lượt xem: 49
Cái miệng nhỏ nhắn của Giang Tuyết như cái loa, trực tiếp quở trách một trận, miệng nói không ngừng nghỉ.
Đừng nói Lương Xuân Hoa, bác sĩ và bệnh nhân đi ngang qua vây xem đều sợ ngây người.
Cái này thật sự là xấu hổ muốn chết.
Nhưng mà nói thật đúng là có đạo lý.
Ai nói sinh không ra con trai, thì nhất định là vấn đề của phụ nữ?
Nếu đã như vậy, con trai sao lại là huyết mạch của đàn ông chứ?
Nghịch lý.
Giang Niệm Tư cũng không ngờ chị cô lại thẳng thắn dứt khoát như vậy.
Cô nhìn thấy hai mắt tỏa sáng, cô cũng muốn mắng thô tục như vậy.
Thô tục đôi khi cũng không phải khuyết điểm, chẳng hạn như vừa rồi, cô cảm thấy đạo lý gì cũng không đanh thép bằng lời chị cô nói.
Nói thật sự quá tuyệt vời.
DTV
Giang Tuyết mắng đến sảng khoái, mặt già của Đinh Hồng Mai tái xanh, con nhỏ c.h.ế.t tiệt này, đang nói lời vô sỉ gì vậy.
Cùng tái xanh với bà ta, còn có Lương Xuân Hoa.
Chính xác mà nói, Lương Xuân Hoa đó là đỏ qua xanh, xanh sang đỏ, sắc mặt biến đổi không ngừng, đó gọi là một cảnh tượng đặc sắc.
Trương Thu kinh ngạc chưa bao giờ thấy mẹ chồng cô như vậy.
Cô hâm mộ nhìn Giang Niệm Tư và Giang Tuyết.
Cô cũng muốn nói cái gì đó.
Bây giờ sự tình ầm ĩ tới mức này này, bác sĩ Giang đều chủ động ra mặt giúp cô, cô làm sao còn có thể tiếp tục chịu đựng.
“Mẹ, hôm nay con sẽ không đi khám bác sĩ, con không có bệnh, thân thể Thường Minh không tốt, chúng ta sẽ trị liệu, nếu không cả đời chúng con cũng đừng nghĩ có con.
Sau khi Trương Thu nói xong, cảm kích nhìn Giang Niệm Tư: “Bác sĩ Giang, cảm ơn cô, nhưng còn phải phiền cô kê thuốc cho tôi một lần nữa, thuốc tôi nấu cho Thường Minh, bị mẹ chồng tôi đổ đi rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-359.html.]
Lương Xuân Hoa bị người ngoài chọc giận gần chết, không nghĩ tới con khốn Trương Thu này cũng dám gây gổ với bà ta.
Bà ta tức giận đưa tay muốn nhéo lỗ tai cô ấy, Giang Niệm Tư nhìn thấy, kéo Trương Thu lại.
Cô trầm mặt hỏi Trương Thu: “Đồng chí Thường có biết chuyện này không?”
Nghe cô hỏi chồng mình, trong lòng Trương Thu hốt hoảng trong nháy mắt, Lương Xuân Hoa cũng như vậy.
Trương Thu nói: “Thường Minh không biết, tôi còn chưa nói với anh ấy, không phải vấn đề của anh ấy”
Lời nói của cô tha thiết, Giang Niệm Tư nghĩ đến cái gì đó, nhíu mày: “Được, tôi biết rồi, cô đến chỗ bác sĩ Đỗ, tôi kê đơn thuốc cho Thường Minh, chỗ ông ấy có đơn thuốc dự phòng”
“Được.
Trương Thu xoay người chạy đến phòng khám của bác sĩ Đỗ, cũng không để ý Lương Xuân Hoa.
Lương Xuân Hoa không tìm được phương hướng, một bên kiêng kỵ Giang Niệm Tư hỏi Thường Minh, là muốn gây khó dễ cho con trai, một bên lại tức giận bản thân bị người ta mắng đầy đầu, còn không dám cãi lại.
Hơi thở nghẹn lại ở ngực, thiếu chút nữa làm bà ta phát bệnh.
Giang Niệm Tư cũng không để ý tới bà lão, trực tiếp dẫn Giang Tuyết và Đinh Hồng Mai tiếp tục tham quan.
Mỗi lần đi ngang qua giới thiệu, đều có y tá và bác sĩ lễ phép gọi cô là chủ nhiệm Giang.
Đến lúc này, Giang Tuyết và Đinh Hồng Mai mới biết Giang Niệm Tư vừa đến đã lên làm bác sĩ chủ nhiệm.
Bác sĩ chủ nhiệm là cái gì, bọn họ không hiểu, nhưng họ hiểu được từ chủ nhiệm này, nghe không tầm thường.
Đây chính là trưởng khoa đó.
Giang Tuyết hoàn toàn trở thành người cuồng em gái, tự hào và kiêu ngạo, cũng tin chắc em gi thật sự thông minh và lợi hại.
Ngược lại Đinh Hồng Mai có chút lo lắng, sợ con gái là bởi vì trở thành người yêu cùng Thẩm Trình mới có cơ hội như vậy.
Bà lo lắng ngộ nhỡ Thẩm Trình không còn cư xử với con gái như người yêu, con gái sẽ sẽ bị cách chức.
Bà lo lắng, thay đổi suy nghĩ lại, cho dù không đối xử như người yêu, Tiểu Thẩm cũng không phải người như vậy, không nhìn mặt tăng cũng nể mặt Phật, tốt xấu gì Bằng Vũ nhà bà còn ở chỗ này.
Vì vậy bà cũng yên lòng.