Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 345

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:20:37
Lượt xem: 55

Giang Niệm Tư cũng không phản đối, nếu như vậy còn có thể đưa mọi người trong nhà đến bên này. Nhưng cô không thể tự quyết định một mình.

“Ngài Lưu, tôi sẽ suy xét ý kiến của anh, nhưng bây giờ tôi cần bàn bạc với chị gái một chút, phiền anh đưa điện thoại cho chị ấy”

Khi hai người gọi điện thoại thì Giang Tuyết ở ngay bên cạnh Lưu Vân Cường, thực ra anh ta đã nói qua ý tưởng này với cô ấy rồi.

Mục tiêu của Giang Tuyết rất xa, giống như em gái phải làm thật lớn, thật tốt. Không quan trọng đi đâu, chỉ cần có thể kiếm được tiền, huống hồ còn có thể cùng đi chung với người nhà.

Cô ấy nghe điện thoại, nói luôn mà không chờ Giang Niệm Tư hỏi:”Tư Tư, chị không có ý kiến, mẹ cũng nói có thể gần em một chút cũng tốt, bên phía anh cả gần đây điều hành thị trường không tệ, có lẽ anh ấy tạm thời sẽ không đi qua đó.

Việc điều hành thị trường kem dưỡng da là Giang Niệm Tư giao cho, cũng mong muốn anh ấy có thể tự mình cố gắng kiếm tiền.

“Vậy để anh trai và ông bà nội điều khiển thị trường ở bên ấy, các chị qua đây trước đi” Giang Niệm Tư biết người nhà sắp tới nên vô cùng xúc động, trên mặt nở nụ cười rực rỡ.

“Các chị qua đây trước...

Thiệu Dương nghe được cái gì? Anh ấy dần dần nở nụ cười, còn phấn khởi hơn cả Giang Niệm Tư. Thấy cô cúp điện thoại, anh ấy kích động hỏi: “Chị gái cô muốn đến đây sao?”

Giang Niệm Tư biết anh ấy nghĩ gì nên cũng không làm mất hứng: “Đúng vậy, chị gái tôi muốn đến đây, đồng chí Thiệu Dương, anh được như ý rồi nhé.”

Thiệu Dương bị em vợ tương lai trêu chọc cũng không đỏ mặt: “Em gái nói rất đúng”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-345.html.]

Giang Tuyết và đinh hồng mai sắp đến khiến Giang Niệm Tư hưng phấn không ngủ được. Cô ủ trong chăn suy nghĩ, quả nhiên cô vẫn lưu luyến tình thân nhất. Giang Niệm Tư nghĩ đến mẹ và chị gái sắp đến thì vui vẻ hơn so với giành được giải thưởng lớn.

DTV

Lưu Vân Cường đúng là một đứa trẻ lớn đáng yêu, đây đâu phải yêu cầu gì, rõ ràng là đưa phúc lợi tới.

Ngày hôm sau là chủ nhật được nghỉ, cực kỳ thê thảm.

Thứ bảy, khi Giang Niệm Tư hết giờ làm liền bị Thẩm Trình lôi kéo dạy phương thức phòng vệ. Sau đó anh phát hiện ra một vấn đề, cô học rất nhanh, hơn nữa động tác rất thích hợp. Chỉ cần anh thực hiện qua một lần là cô có thể nhớ kỹ ngay lập tức, chiêu thức đúng chuẩn, lực đánh ra cũng rất khỏe.

Anh đứng nhìn cô luyện tập ở bên cạnh, đối diện với ánh mắt kiên định kia thì bỗng nhiên ký ức ngày trước ùa vào trong đầu. Ngày đó, ánh mắt cô lúc cầm cây trâm đ.â.m con ch.ó kia vô cùng kiên định giống như bây giờ vậy. Giống như cô không hề sợ nó và chắc chắn nó cũng không thể gây thương tích cho cô được.

Thẩm Trình xuất thân từ lính trinh sát, chỉ cần anh muốn tìm hiểu liền có thể mày mò ra rất nhiều mạnh mối từ vài cái tình tiết nhỏ ấy. Ví dụ như cô có thể nhảy xuống dòng nước lũ chảy xiết như vậy cứu anh. Thẩm Trình nhìn gió ẩn dưới từng chiêu của cô gái, chỉ trầm mặc không nói.

Hôm sau anh đi tìm Giang Bằng Vũ để hỏi một vấn đề: “Từ nhỏ thân thể Tư Tư đã không tốt lắm phải không?”

“Đúng vậy, Tư Tư mang bệnh từ trong bụng mẹ nên cơ thể khá yếu ớt, tôi còn sợ em ấy đi trên đường bị gió thổi bay đấy, lão Thẩm, cậu phải săn sóc em gái tôi nhiều hơn, không thể bắt nạt em ấy, nếu cậu dám làm vậy, dù không đánh thắng được cậu cũng khiến cho cậu thoi thóp”

Thân thể yếu ớt ư?

Thực sự có nhiều lúc cô khá yếu ớt, không chịu được gió rét, một khi bị nhiễm lạnh liền ốm yếu, khuôn mặt nhỏ trắng bệch, đôi môi nhợt nhạt làm người thương xót.

Thẩm Trình dừng suy nghĩ, cười nói: “Yên tâm đi, thà bắt nạt anh cũng không bắt nạt cô ấy”

Giang Bằng Vũ gãi gãi đầu: “... Lời này có chỗ nào đó không hợp lý lại giống như rất hợp lý, chuyện này là sao ta?”

Loading...