Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 343
Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:20:33
Lượt xem: 52
Cô ấy cảm thấy nguyên nhân là do mình nên khi nghe Giang Niệm Tư nói vậy thì ngây người hoàn toàn, cảm giác tảng đá lớn đè trong lòng bỗng nhiên nhẹ bẫng.
“Được, tôi trở về sẽ nói với chồng tôi”
Trương Thu trở về cùng mẹ chồng Lương Xuân Hoa, bà ấy hỏi: “Tình hình thế nào? Có thể chữa trị không?”
Trương Thu nói: “Bác sĩ Giang bảo phải dẫn anh Minh đến khám thử xem.”
“Hả? Dẫn Minh đến?” Khuôn mặt chua ngoa của Lương Xuân Hoa dài ra, lúc tức giận càng rõ ràng hơn.
“Vì sao muốn dẫn Minh đến, cô không sinh con được thì liên quan gì tới nó? Một ngày con tôi huấn luyện ở đơn vị khổ cực biết nhường nào mà còn bắt nó đi qua đi lại theo cô chứ?”
Trương Thu kể lại y nguyên lời nói của Giang Niệm Tư cho Lương Xuân Hoa nghe. Bà ấy liền bùng nổ: “Đồ lang băm, trẻ con là được phụ nữ sinh ra làm sao lại liên quan đến đàn ông rồi? Vô lý, tôi đã bảo mà, tuổi còn trẻ như vậy mà có thể làm được bác sĩ chủ nhiệm, không phải dựa vào quan hệ với đội trưởng Giang ư, cái đồ rác rưởi dám nói con tôi có vấn đề, loạn rồi, không đi, chúng ta đổi bác sĩ khác khám”
DTV
Trương Thu không muốn như vậy, sáu năm qua bọn họ khám không biết bao nhiêu nơi, uống không biết bao nhiêu thuốc rồi nhưng chưa từng hiệu quả. Cô ấy quá mệt mỏi về cả tâm tư và thể xác, không muốn đổi bác sĩ tiếp nữa.
Giang Niệm Tư và Từ Xán Xán cùng đến căn-tin ăn cơm, đội trưởng Thẩm nhà cô đã lấy cơm chờ sẵn ở đó rồi.
Từ Xán Xán đẩy cô một cái: “Bác sĩ Giang, người yêu chị kìa.”
Giang Niệm Tư nói một câu với Từ Xán Xán rồi chạy chậm tới đối diện Thẩm Trình ngồi xuống.
“Bác sĩ Giang, tôi có thể rèn luyện một chút được không?” Thẩm Trình khá nghiêm chỉnh đường hoàng ở nơi đông người.
Giang Niệm Tư biết anh nóng lòng trở về đơn vị nên không ngăn cản: “Có thể rèn luyện phù hợp một chút nhưng không được huấn luyện với cường độ mạnh, chính anh tự cân đối cho tốt.”
Thẩm Trình nghe rằng có thể rèn luyện phù hợp thì an tâm. Thực ra anh cảm giác mình khôi phục gần như bình thường rồi. Chẳng qua là phải nghe lời người yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-343.html.]
“Được, anh chắc chắn sẽ cẩn thận”
Trong lúc hai người nói chuyện, tiểu Hồ nào đó biến mất đã lâu bỗng nhiên xuất hiện như ma trơi ở cạnh bàn.
“Bác sĩ Giang... kia...
Âm thanh vang lên đột ngột dọa Giang Niệm Tư giật mình: “A”
“Đồ đần, cậu làm gì thế?” Thẩm Trình liếc mắt nhìn cậu ta.
Tiểu Hồ cười khúc khích: “Đội trưởng, tôi đến chuyển lời, người nhà gọi điện thoại tới nên đội trưởng Giang bảo bác sĩ Giang đi qua đó trả lời điện thoại.”
Giang Niệm Tư đến đây cũng một khoảng thời gian rồi. Bây giờ mới có điện thoại, cô đoán là chuyện của Lưu Vân Cường đã có câu trả lời. Vì vậy cô cũng không đoái hoài đến ăn cơm nữa: “Thật sao? Tôi đi qua ngay.”
“Này, Tư Tư...” Thẩm Trình nhìn cô đã chạy đi xa cùng tiểu Hồ, chỉ lắc đầu bất đắc dĩ đóng gói cơm canh vào hộp cơm tráng men, lúc cô trở về hâm nóng lại vẫn ăn được. Anh cũng không ở lại, sau khi đóng gói xong lập tức đuổi theo Giang Niệm Tư. Trong lúc đó anh còn suy nghĩ, mình là lính cần vụ sao lại trở thành chân chạy của Giang Bằng Vũ rồi?
Giang Niệm Tư đi theo tiểu Hồ đến thẳng phòng làm việc của Giang Bằng Vũ, phát hiện ra ở đây vẫn còn một người khác. Là Thiệu Dương?
Thiệu Dương đã khôi phục lại bộ dáng nhã nhặn lịch sự kia, nhìn thấy cô thì điềm đạm gọi: “Em gái đến rồi, nhanh lên, trả lời điện thoại của chị em đi”
Giang Niệm Tư: ““
Giang Bằng Vũ nhấc chân đạp anh ấy: “Ai là em gái của cậu? Cút xa một chút”
Thiệu Dương né tránh dễ dàng, ngoài mặt cười cười: “Em gái anh không phải em gái tôi sao?” Anh ấy có chủ kiến tham vọng gì trong đầu, người qua đường đều biết hết.
Giang Niệm Tư đi đến bấm số điện thoại của nhà tiếp khách bảo họ gọi Giang Tuyết qua đây.
Thiệu Dương rất tự giác lấy cái ghế ngồi bên cạnh cô vểnh tai lên nghe.