Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 335
Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:20:17
Lượt xem: 40
Vốn dĩ Thẩm Trình rất lo lắng nhưng thấy cô nháy mắt tinh nghịch với mình thì sững sờ, sau đó thấy buồn cười. Anh rất phối hợp ôm lấy eo cô: “Được, anh đưa em đi bệnh viện ngay lập tức, Bằng Vũ, anh kéo bà cụ già kia đi báo cảnh sát nhanh lên, sau khi trao đổi xong chuyện này thì bồi thường”
Giang Bằng Vũ không hiểu lời nói quanh co lòng vòng của hai người, tưởng rằng Giang Niệm Tư bị cắn thật mà lúc nãy anh ta không kiểm tra thấy, trong lúc hoảng hốt vẫn không quên kéo lại bà cụ già đang chuẩn bị chuồn đi kia.
Bà ta muốn mọi chút tiền, nhưng không ngờ đến mấy người trẻ tuổi nhìn qua không thích gây sự này lại khó chơi như vậy. Nghe lời nói của cô xong, bà ta biết mình gặp phải người không dễ chọc rồi.
“Bà đang chuẩn bị chuồn đi đâu?”
Bà ta bị Giang Bằng Vũ bắt lại thì cười ngượng ngùng: “Chàng trai... vừa... vừa nãy tôi nhìn nhầm, con ch.ó này không phải của tôi, ha ha, không giống chó của tôi.”
Mặt Giang Bằng Vũ đen lại: “Giống nhau hay không, không phải bà nói là được, hàng xóm láng giềng có thể làm chứng, bây giờ bà theo tôi đến cục cảnh sát báo án”
Anh ta tóm chặt cổ tay bà cụ già, tay kia xách theo chó điên đã chết, không để ý gì lôi cả hai đi về phía cục cảnh sát “Ôi chao, chàng trai, cậu buông tay, cậu buông... Ui da, chậm một chút.”
Hứa Quan Quan nhìn dáng vẻ ngang ngược của anh ta thì khóe miệng giật giật.
Giỏi thật, sức lực thực lớn, một con ch.ó to như vậy mà chỉ cần một tay là có thể nhấc lên được.
Một bên khác, Thẩm Trình ôm Giang Niệm Tư chạy tới một tiệm mì.
“Anh đoán xem anh trai em sẽ báo cảnh sát thật không?”
Thẩm Trình nhìn cô cười vui vẻ thì không nhịn được tay sờ sờ mũi của cô: “Trăm phần trăm anh ấy sẽ báo”
Giang Niệm Tư nhìn thấy trên mặt anh còn vết máu, vội vàng nói: “Anh chờ một chút”
DTV
Đúng lúc này, ông chủ bưng hai bát mì đi đến: “Mì thịt bò kho tàu làm xong rồi, mời hai vị.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-335.html.]
Giang Niệm Tư lễ phép nói với ông chủ: “Ông chủ, ngài có thể múc cho chúng tôi một bát nước sạch không?”
“Chuyện nhỏ, có ngay đây.” Ông chủ tốt bụng nói, chỉ chốc lát sau liền bưng một bát nước tới.
Thẩm Trình tưởng rằng cô khát nước, thấy nước trong bát bốc hơi nóng, vừa định nhắc cô cẩn thận kẻo bị bỏng thì thấy cô lấy một cái khăn tay trắng viền xanh lam từ trong túi của mình ra thả vào trong bát.
Đóa hoa dành dành đẹp mắt trên khăn tay là tự tay Giang Tuyết thêu, mỗi người trong nhà đều có mấy cái.
Giang Niệm Tư thấm ướt khăn rồi vắt khô, sau đó vẫy vẫy tay với anh: “Lại gần đây một chút.
Cảm động dâng lên trong lòng Thẩm Trình, anh nhích tới gần cô, Giang Niệm Tư cầm khăn tay lau chùi mặt anh cẩn thận. Động tác dịu dàng, thần thái giữa lông mày càng dịu dàng hơn.
“Cũng không lau mặt sạch sẽ đi.” Giọng điệu Giang Niệm Tư mềm mại nói.
Hai mắt Thẩm Trình nhìn cô không chớp. Anh thích dáng vẻ và giọng điệu của cô khi đối mặt với anh như vậy.
Trong lòng như tan thành nước, gương mặt Thẩm Trình cọ cọ lòng bàn tay cô theo bản năng: “Có bác sĩ Giang ở đây nên không sợ.”
Nghe giọng nói trầm thấp của anh trêu chọc, Giang Niệm Tư xoa xoa mặt của anh: “Đội trưởng Thẩm, đừng quyến rũ người khác giữa ban ngày ban mặt”
Thừa dịp không ai để ý, Thẩm Trình cẩn thận thơm một cái ở lòng bàn tay cô, sau đó đoan chính lùi lại.
Giang Niệm Tư hơi sững sờ, cảm thấy lòng bàn tay nóng nóng, xúc cảm vừa nãy dường như vẫn còn đọng lại ở đó.
Người đàn ông này còn biết tận dụng cơ hội.
Giang Niệm Tư nhịn cười, nghĩ đến chuyện xảy ra hôm nay thì do dự một chút mới lên tiếng: “Thẩm Trình, anh dạy em một ít phương pháp phòng thân trong khoảng thời gian này đi.”
Lúc trước Thẩm Trình đã đồng ý dạy cô biện pháp phòng thân nhưng vẫn chưa dạy được bởi vì xảy ra vài việc ở giữa.