Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 329

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:20:05
Lượt xem: 53

Trương Thành Hiệu trợn mắt há mồm: “Cô nói dối!”

Giang Niệm Tư nhìn về phía anh ta, giọng điệu mềm mại lộ vẻ kích động: “Tôi nói dối thế nào? Bác sĩ Trương, anh không nên vu oan cho tôi, anh dám nói không phải anh cố tình chặn ở đây, cố ý muốn lôi kéo cánh tay tôi nên tôi mới không cẩn thận đẩy anh xuống cầu thang không? Tôi là một cô gái có người yêu của mình, bác sĩ Trương làm như vậy để cho tôi, để cho tôi sống thế nào...”

Lời cô nói rất chặt chẽ, giọng điệu lại vô cùng kích động không có kẽ hở cho Trương Thành Hiệu chẹn lời, hơn nữa cô cũng nói đúng sự thật nên đôi mắt Trương Thành Hiệu hiện lên một tia chột dạ.

Chột dạ trong mắt anh ta bị viện trưởng Lục và bác sĩ Đỗ nhìn thấy rõ rành rành.

Viện trưởng Lục còn chỗ nào không hiểu rõ nữa, ông ấy tức giận hừ một tiếng: “Bác sĩ Đỗ, đỡ anh ta lên đưa đến phòng làm việc, tiện thể đi gọi chủ nhiệm Lý trở về.”

DTV

Trương Thành Hiệu nghe lời này không đồng ý, anh ta cuống quýt nói: “Đừng, viện trưởng Lục, đừng gọi chủ nhiệm Lý, chuyện này không phải như thế, tôi có thể giải thích...”

Chủ nhiệm Lý tới rồi cậu sẽ từ từ giải thích” Viện trưởng Lục nói.

Bác sĩ Đỗ đi tới kéo lấy cánh tay của anh ta, cố hết sức nâng anh ta đứng dậy: “Đi nhanh lên, đừng y ở chỗ này Chủ nhiệm Lý bị gọi trở về rất nhanh.

Việc này liên quan đến thanh danh Giang Niệm Tư nên viện trưởng Lục không muốn làm lớn chuyện, thầm nghĩ giải quyết nội bộ.

Khi chủ nhiệm Lý đến thì thấy vẻ mặt Trương Thành Hiệu ấm ức nhìn chằm chằm Giang Niệm Tư, mà hai mắt Giang Niệm Tư hồng hồng, nước mắt trên mặt còn chưa lau khô, trong lòng ông lập tức hồi hộp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-329.html.]

“Tình huống như thế nào?” Chủ nhiệm Lý trầm giọng hỏi.

Viện trưởng Lục hướng sang Trương Thành Hiệu chép miệng: “Bác sĩ Trương của bệnh viện các ông nói bác sĩ Giang đẩy cậu ta từ trên cầu thang xuống, còn đạp chân của cậu ta, hiện tại chân bị gãy xương muốn bác sĩ Giang chịu trách nhiệm.”

Hå?

Chủ nhiệm Lý thấy trong giọng điệu của viện trưởng Lục đều là chán ghét đối với Trương Thành Hiệu, lại nhìn dáng vẻ uất ức của Giang Niệm Tư thì trong lòng lờ mờ hiểu rằng còn có điều bí ẩn khác.

Quả nhiên một giây sau viện trưởng Lục nói: “Nhưng mà bác sĩ Giang của bệnh viện chúng tôi đẩy bác sĩ Trương là vì bác sĩ Trương định đùa cợt lưu manh với bác sĩ Giang, khi cô ấy giãy giụa mới không cẩn thận đẩy cậu ta xuống”

“Chủ nhiệm, tôi có thể giải thích” Trương Thành Hiệu kích động nói, anh ta biết nếu không giải thích nữa thì sẽ tự đánh mất sự nghiệp đời này của mình.

“Anh nói đi, anh giải thích đi, tôi cũng muốn biết” Giang Niệm Tư khóc đến mức hai mắt đỏ bừng làm người thương xót: “Tôi cũng muốn biết tôi và bác sĩ Trương bèo nước gặp nhau thôi, chẳng qua là vài ngày trước có lòng tốt giúp anh một lần nhưng sau đó anh lại đối xử với tôi như thế nào? Đầu tiên là nghi ngờ chất vấn tôi nịnh hót coi trọng thân phận người yêu của mình nên mới chọn anh ấy, tiếp theo lại chặn đường mưu đồ động tay động chân với tôi”

Giang Niệm Tư biết điểm yếu của lòng người, tuy việc cô cố ý giẫm anh ta bị thương là thật nhưng mục đích của anh ta không trong sáng cũng là thật. Thay vì nghĩ biện pháp chứng minh chính mình không làm anh ta bị thương thì không bằng đổi bị động thành chủ động dắt mũi anh ta đi, lấy điều quan trọng của vấn đề là anh ta giở trò lưu manh để cho anh ta giải thích tại sao lại đến chặn đường cô.

Từng câu chất vấn của cô khiến khuôn mặt mọi người ở đây đều đen lại. Quả nhiên Trương Thành Hiệu bị cô đưa vào tròng.

Thấy chủ nhiệm Lý nhìn vẻ mặt không thích hợp của mình thì anh ta vội nói: “Chủ nhiệm, không phải như vậy, tôi chất vấn bác sĩ Giang là vì, chỉ là lo lắng cô ấy bị lừa dối, tôi..”

Loading...