Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 306
Cập nhật lúc: 2025-03-19 06:58:46
Lượt xem: 35
Đây cũng là lần đầu tiên Thẩm Trình yêu đương cùng một cô gái, cô ấy lại còn là người mà khía cạnh nào anh cũng đều thích.
Sự bình tĩnh thường ngày của anh đã sớm vứt cho chó ăn.
Nghe cô nói vậy, anh tưởng mình đã làm cô giận rồi.
“Xin lỗi...... “ Thẩm Trình thu hồi tầm mắt, nhẹ nhàng đặt bàn tay to lớn của mình lên mu bàn tay cô, cầm lấy tay cô.
Anh nắm chặt không buông, đôi mắt nhíu lại trong chốc lát, nhưng chẳng mấy chốc lại trở nên nóng bỏng, như thể có thể xuyên thủng cả người Giang Niệm Tư.
Giang Niệm Tư nhịn không được, chủ động hỏi anh: “Anh có chuyện gì muốn nói với em à?”
Thẩm Trình có lời muốn nói với cô, nhưng vào lúc này, anh cảm thấy nói ra những lời đó có thể làm hỏng bầu không khí.
Nhưng anh không muốn giấu đi những tâm tư đó.
Nhìn thấy anh vẫn đang do dự, Giang Niệm Tư bất đắc dĩ nói: “Có chuyện gì thì anh cứ nói thẳng đi. Em không thích nói vòng vo, rất phiền”
“Vậy... thì anh sẽ nói”
Thẩm Trình không phải là người có thói quen nói chuyện vòng vo, từ trước đến nay lúc nào anh cũng đều thẳng thắn quyết đoán, nhưng mỗi lần đối mặt với cô, anh đều không thể quyết đoán như vậy nữa.
DTV
“Tư Tư... Em cũng biết anh là quân nhân, lúc trước khi theo đuổi em, anh chỉ mù quáng nghĩ rằng mình không thể bỏ lỡ cô gái mình thích. Anh đương nhiên cũng có kỳ vọng, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng em sẽ thật sự đồng ý lời theo đuổi của anh.”
Đối với Thẩm Trình mà nói, chuyện này đẹp như một giấc mơ.
Đẹp đến nỗi anh không muốn tỉnh dậy và muốn tiếp tục mơ mãi mãi.
Nhưng sau khi hưng phấn tối qua trôi đi, anh đã suy nghĩ rất nhiều, đột nhiên nghĩ đến sự vất vả của người vợ quân nhân.
Đại khái Giang Niệm Tư đã biết anh muốn nói về vấn đề gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-306.html.]
Nhìn thấy trong mắt anh có chút bồn chồn cùng lo lắng, cô nhẹ nhàng nói: “Nói tiếp đi, em đang nghe”
Thẩm Trình nghiêm mặt, tiếp tục nắm lấy ngón tay mềm mại của Cô.
“Anh là người lính, nghĩa là trách nhiệm của anh là bảo đảm sự an toàn của nhân dân và sứ mệnh là bảo vệ đất nước. Ở đâu có nguy hiểm, ở đó có sứ mệnh. Một khi nhận được lệnh quân sự, bất kể là anh ở đâu, bất kể tình huống có là gì thì anh cũng phải chấp hành nó ngay lập tức.”
“Nếu em ở bên anh, anh sẽ không thể bảo vệ em bất cứ lúc nào như những người đàn ông khác. Có thể lúc em bị bệnh, có thể là lúc em sinh con, thậm chí lúc em bị thương, thì có thể anh cũng không có biện pháp để về bên em ngay được...
Càng nói, giọng điệu Thẩm Trình càng trầm xuống, vốn là tràn đầy tự tin, nhưng bỗng nhiên tràn đầy lo lắng.
Bởi vì lúc này, anh chợt nhận ra lúc trước mình không nên bốc đồng và quyết định theo đuổi một cô gái tốt như cô.
Cô ấy mạnh mẽ và xinh đẹp nhưng cùng lúc lại cũng mong manh và dịu dàng, cô ấy nên tìm một người có thể luôn ở bên cô ấy khi cô ấy ốm đau, bảo vệ và đồng hành cùng cô ấy.
Thẩm Trình vốn muốn nói với cô rằng anh sẽ làm mọi thứ có thể để đối tốt với cô.
Nhưng nếu ngay cả những điều này anh cũng không thể làm được thì làm sao có thể xứng đáng để nói chuyện này với cô?
Giang Niệm Tư đang đợi anh nói tiếp, đột nhiên cô cảm thấy ngữ khí của anh càng lúc càng âm trầm, cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy anh đột nhiên cúi đầu, vẻ mặt tràn đầy thất vọng, trong lòng cô có chút mềm lòng.
“Anh có biết tại sao em thích anh không?”
Giang Niệm Tư giơ tay xoa tóc anh, sau đó xoa xoa vành tai anh.
Thẩm Trình bối rối lắc đầu.
Giang Niệm Tư nói: “Ngẩng đầu lên, em muốn anh nhìn em nói.
Thẩm Trình ngẩng đầu lên nhìn cô nói.
Đôi mắt hạnh của cô sáng lên, rõ ràng là dịu dàng nhưng lại lộ ra sự trong sáng và kiên định.
Giang Niệm Tư nói: “Đáng lẽ em nên nói với anh sớm hơn, từ trước đến nay em luôn rất hâm mộ quân nhân, em thích anh, không thể nói cụ thể toàn bộ nguyên nhân, nhưng có thể nói cho anh biết, anh có rất nhiều điều hấp dẫn em.”