Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 275
Cập nhật lúc: 2025-03-18 21:17:48
Lượt xem: 51
Con người anh ta có hơi cứng nhắc, những việc khắc anh ta đều có thể giải quyết, ngoại trừ việc hôn nhân.
Đây cũng chính là nguyên nhân khiến anh độc thân nhiều năm như vậy.
Theo trí nhớ của anh, anh đã thấy quá nhiều cặp đôi chỉ sau vài ngày xem mắt đã đi đến kết hôn không phải là cãi nhau cả ngày thì là đánh nhau cả ngày.
Vậy nên Giang Bằng Vũ kiên định rằng anh ta phải tìm được người mình thích, chỉ có như vậy anh mới có thể chịu đựng được tính khí của đối phương.
DTV
Nhưng không thích là việc của không thích, lúc xem mắt, anh ta vẫn biểu hiện rất lịch sự. Nhìn thấy anh ta như vậy, Đinh Hồng Mai cảm thấy có hi vọng.
Trên đường đi về, Đinh Hồng Mai hỏi anh ta: “Hay là chúng ta tìm một ngày ngày tốt làm đính hôn?”
Giang Bằng Vũ khóe miệng giật giật: “Thím à, thím tha cho cháu đi mà. Chúng ta có thể đừng đi xem mắt nữa được không?”
Đinh Hồng Mai khó hiểu: “Cô gái đó tính tình tốt, ngoại hình cũng không tệ, sao cháu cứ sống c.h.ế.t cũng không chịu cô ấy chứ?”
“Không phải, thím hai, là cháu không xứng với cô ấy.”
Đinh Hồng Mai tát hắn một cái: “Miệng cháu nói thì hay lắm”
Giang Bằng Vũ cố gắng hết sức để thuyết phục Đinh Hồng Mai, người đang có ý định tiếp tục sắp xếp cho anh đi xem mắt.
Khi về đến nhà, nhìn thấy Giang Thành đang nhổ củ cải trong sân, anh ta kiếm cớ chạy tới giúp đỡ chính là vì sợ Đinh Hồng Mai nhắc đến mình.
“Thành à, anh tới giúp em nhổ củ cải.”
Đinh Hồng Mai nhìn thấy chỉ muốn cười, thằng bé thối, trốn còn nhanh hơn cả thỏ.
Giang Tuyết nhoài người ra ở bệ cửa sổ trong phòng, hỏi Giang Niệm Tư: “Em đoán xem anh ấy nhìn trúng người xem mắt chưa?”
“Nếu anh ấy nhìn chúng thì anh ấy không ngồi đây nhổ củ cải rồi”
“Tại sao?” Giang Tuyết tò mò.
Giang Niệm Tư nói: “Chị nghe xem giọng anh ấy yếu đuối như vậy liền biết ngay anh ấy đang trốn tránh rồi.”
“Ha, còn có chuyện như vậy” Giang Tuyết cười lớn: “Còn em thì sao, có nhớ đối tượng của em không?”
Giang Niệm Tư sửng sốt một lát, chủ đề thay đổi nhanh đến mức cô gần như không nắm bắt được.
Suýt nữa thì quên mất cô còn có một đối tượng Cô có chút áy náy nói: “Cũng nhớ...”
“Chắc chắn em không nhớ.” Giang Tuyết nói: “Nghe giọng nói của em có bao nhiêu sự yếu ớt?”
Giang Niệm Tư: “.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-275.html.]
Giỏi lắm, chị gái cô là một người học đi đôi với hành rất nhanh.
“Em không viết thư cho anh ta?” Giang Tuyết hỏi.
Giang Niệm Tư do dự một lát: “Mùng ba là anh ấy về rồi, có cần viết nữa không?”
“Gần một tuần nữa mới đến mùng ba, viết một lá thư đi Giang Tuyết cảm thấy em gái mình không hề giống những đứa con gái mà cô biết.
Trước khi yêu đương, Vương Yến là một cô gái rất nhanh nhẹn, thẳng thắn, nhưng sau khi yêu đương cô ấy lại bám người không chịu được.
Mấy ngày không gặp nhau mà giống như là mắc bệnh tương tư vậy.
Giang Niệm Tư suy nghĩ một chút, lấy ra giấy bút.
Còn có phong bì.
“Vậy thì em viết”
Giang Tuyết không có thói quen nhìn lén sự riêng tư của em gái, nhìn thấy Giang Niệm Tư đang ngồi ở bàn làm việc chuẩn bị viết thư, cô liền lấy bánh trên bàn rồi rời khỏi phòng.
Giang Niệm Tư hai kiếp đều cùng một người yêu đương như vậy.
Hơn nữa, vẫn là yêu xa, hai bên phân cách.
Viết cái gì bây giờ?
Thân mật quá cũng không tốt.
Xa lạ quá cũng không được.
Lẩn quẩn một lúc, Giang Niệm Tư cuối cùng cũng viết được câu đầu tiên.
“Xin chào, Thẩm Trình”
Như vậy có khi nào thờ ơ quá không? Suy cho cùng cũng là người yêu của nhau.
Có điều nghĩ tới Thẩm Trình gọi cô là bác sĩ Giang, Giang Niệm Tư lại bình tĩnh lại.
Chỉ là vấn đề thói quen, không có gì là xa lạ cả.
“Xin chào, Thẩm Trình, em ở đây mọi việc vẫn tốt, anh nhất định phải nhớ bảo vệ chân của mình, khi nào về em sẽ kiểm tra.”
Viết xong một đoạn thư, Giang Niệm Tư hoàn toàn bế tắc, giống như bảo cô viết một bài văn lạc đề vậy.
Nó hoàn toàn nằm ngoài dàn ý của cô.
Yêu đương thật sự phiền phức Còn phải viết thư nữa.