Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 245

Cập nhật lúc: 2025-03-17 20:59:17
Lượt xem: 42

Hai người đồng thời cho qua, còn không quên túm Tiểu Lưu lại, to nhỏ hóng hớt với anh ta: “Tiểu Lưu, đây là người yêu ông hả?”

Tiểu Lưu nghe xong, tai đỏ lên: “Đi đi đi, nghĩ gì đấy”

Chính ủy Thiệu và đoàn trưởng Thẩm tranh nhau một người phụ nữ cũng đã lằng nhằng lắm rồi, phận con tôm cái tép như anh ta chen chân vào khác nào tự hủy đâu?

“Không phải người yêu ông thì là ai?”

“Em của đoàn trưởng Giang” Tiểu Lưu nói xong, nhanh chóng đuổi theo Giang Niệm Tư, cực kì ghét bỏ hai vị chiến hữu của anh ta.

Tiểu Lưu thả xong quả b.o.m rồi chuồn, hoàn toàn không màng cảm xúc của chiến hữu.

Vẻ mặt hai chiến hữu như bị táo bón.

Cái gì cơ, em gái của đoàn trưởng Giang á?

Cô em gái vừa đen vừa béo vừa xấu trong truyền thuyết á?

Hai tên lính gác nhìn bóng lưng Giang Niệm Tư với vẻ khó tin.

Một tên lính canh hung hãn lau mặt, c.h.ế.t tiệt, đứa cháu rùa mù nào lại nói em gái Giang đội trưởng vừa lùn, vừa đen, vừa béo?

Rõ ràng là bàn nhi thuận điều xinh đẹp sao?

Một cô gái xinh đẹp như vậy, mà bị lời nói xấu hại.

Hai tên lính canh khó khăn nhìn nhau, trong lòng có vô số lời chửi rủa không biết nên nói như thế nào.

Ai nói chính ủy Thiệu có ý thức tư tưởng cao?

Một cô gái như thế này, đừng nói là là chính ủy Thiệu, đổi lại là người đàn ông khác ai mà lại không nhiệt tình?

Tiểu Lưu dẫn Giang Niệm Tư đi tới văn phòng của Giang Bằng Vũ, đi ngang qua gặp người quen, thấy mọi người đều nháy mắt với mình.

Trong lúc nhất thời, Tiểu Lưu cảm thấy ngượng ngùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-245.html.]

Cũng may anh ta nhanh chóng sửa lại thái độ, đây không phải mục tiêu của anh ta, anh ta nở mặt cái gì.

Giang Niệm Tư nhanh chóng đi tới phòng làm việc của Giang Bằng Vũ, dưới sự giám sát của Tiểu Lưu bấm số điện thoại của nhà khách.

Cô nhờ người ở nhà khách giúp mời Giang Tuyết từ cửa hàng quần áo Tuyết Niệm đến đây.

Mỗi lần đi mời người, người ở tiệm quần áo Tuyết Niệm sẽ cho họ một ít tiền vất vả đi, người ở nhà khách cũng vui vẻ làm.

Giang Tuyết vội vàng chạy tới, cô ấy giải thích rõ ràng từ đầu đến cuối câu chuyện cho Giang Niệm Tư, Giang Niệm Tư nghe xong cau mày.

“Ý chị là, ngay cả chi tiết quần áo của đối phương cũng giống hệt với bộ quần áo chúng ta thiết kế như đúc? Và nó được đưa vào trước cửa hàng gần như cùng lúc với chị?”

Giang Tuyết gật đầu: “Đúng vậy, chị nghi ngờ bọn họ cố ý tìm người giả làm khách, đến của hàng chúng ta may quần áo, sau đó so sánh với quần áo chị làm ra.”

Đương nhiên còn có một khả năng khác, nhưng khả năng này khiến Giang Tuyết cau mày.

Giang Niệm Tư trầm mặc một hồi, hiện tại kiểu dáng quần áo không thể xin được cấp bằng sáng chế, thật là đau đầu.

DTV

Bị bắt chước là điều không thể tránh khỏi, nhưng không thể nhanh như vậy.

Giang Niệm Tư nói: “Trước đó chị đã nói với em là cửa hàng có tuyển một nữ nhân viên mới phải không?”

Giang Tuyết nheo mắt lại: “Ý của em là Tiểu Hồng trộm thiết kế của chúng ta?”

Cô cũng nghĩ vậy.

“Đối phương có thể cùng với chúng ta sản xuất ra một kiểu dáng mới giống hệt nhau, không thể nào mà mua quần áo rồi so sánh làm ra được, chỉ có thể là lấy trộm bản thiết kế em để lại cho chị thôi, toàn bộ của hàng đều là người nhà của chúng ta, trừ cô ta là người ngoài, không thể một trăm phần trăm xác định, nhưng cô ta là người có hiềm nghi lớn nhất”

Giang Tuyết tuy nghi ngờ, nhưng vẫn cảm thấy khó tin, Tiểu Hồng nhìn có vẻ ngượng ngùng như vậy sao có thể làm ra chuyện như vậy?

Tuy nhiên, biết người nhưng không biết lòng, Giang Tuyết lại cảnh giác: “Vậy chúng ta lập kế hoạch bắt quả tang tiểu Hồng và đuổi cô ta ra ngoài?”

Giang Niệm Tư lắc đầu cười nói: “Khi chúng ta mở cửa hàng, quần áo bị sao chép là điều khó tránh khỏi. Nếu cô ta thật sự ăn trộm mẫu thiết kế, vậy chúng ta cũng không ngại lợi dụng”

“Làm thế nào để lợi dụng được?”

Loading...