Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 233
Cập nhật lúc: 2025-03-17 20:58:54
Lượt xem: 35
Cảm giác trong bất tri bất giác, dường như cô đã coi Thẩm Trình giống như người của mình.
Thấy đôi mắt áy náy của cô, trong lòng Thẩm Trình thấy không nỡ.
“Bác sĩ Giang, cô không cần phải xin lỗi, là do tôi không ngoan ngoãn nghe lời cô, cô vất vả chạy đến đây khám bệnh cho tôi như thế, tôi không nên tuỳ hứng”
Giọng nói của anh trầm thấp mê hoặc lòng người, rất có sức quyến rũ.
Giang Niệm Tư nhìn anh một cái, cảm giác anh có vẻ đáng thương, tội nghiệp.
Lòng mềm đi một cách khó hiểu.
Thấy một nhúm tóc dựng lên trên đầu anh, đưa tay ra trong vô thức, vuốt nhúm tóc đó xuống giúp anh.
DTV
Thẩm Trình nghi ngờ nhìn cô.
Giang Niệm Tư nhận ra không đúng, bình tĩnh thu tay lại, cười nói: “Anh không cần giải thích hộ tôi, là vấn đề của tôi, với cả...”
Cô kéo kéo chiếc áo khoác quân đội trên người, khuôn mặt nở nụ cười: “Rất ấm áp, cảm ơn.
Cô nói, cảm ơn...
Cô còn cười với anh nữa, cười dịu dàng như vậy.
Thẩm Trình ôm lấy cái chăn, nét mặt lạnh lùng cứng nhắc mềm đi, chỉ còn lại nụ cười ngốc nghếch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-233.html.]
Tình hình bên này ổn định, Giang Niệm Tư gọi điện thoại cho nhà khách, nhờ người ở nhà khách đến tiệm quần áo Tuyết Niệm bảo Đinh Hồng Mai nghe điện thoại.
Lúc này Đinh Hồng Mai đang gội đầu cho người khác ở phòng khám Đức Nguyên.
Chuyện là như thế này, bà qua đây tìm mẹ chồng lấy thuốc cảm, sau đó nghe thấy một người phụ nữ đang trách mắng con gái của bản thân.
Lời của người đó là như thế này.
“Nha đầu con đó, sao mà sống c.h.ế.t không nghe lời mẹ khuyên vậy hả? Là mẹ không cho con đọc sách sao? Điều kiện nhà chúng ta như thế, con và anh con, chỉ có thể cung cấp được cho một đứa đi học, anh con là con trai, cho dù thành tích của nó không tốt đi chăng nữa, nhà chúng ta cũng không thể huỷ hoại tiền đồ của nó, con nói xem sau này con sẽ gả cho người khác, sẽ hưởng phúc ở nhà người khác, sao mà có thể chôn ba mẹ được chứ?”
Nha đầu đó bất mãn, tủi thân: “Nhưng mà con xếp hạng một ở trường bọn con, anh con còn chẳng thi đủ điểm đạt.
“Vậy thì làm sao? Chỉ cần anh con học xong cao trung, sau này làm giáo viên cũng không thành vấn đề. Con đừng trách mẹ bất công, muốn trách thì phải trách con không phải là con trai, chỉ là một đứa con gái, cả đời này của mẹ, chỉ trông cậy vào anh con thôi.”
Vốn dĩ Đinh Hồng Mai nghĩ rằng, chuyện không liên quan đến mình, không cần phải đi phiền.
Nghe thấy người đàn bà c.h.ế.t tiệt đó càng nói càng vô lý, bà không nhịn được nữa.
Xắn tay áo lên ngồi xuống trước mặt người phụ nữ đó, không khách khí nói: “Em gái này, em nói những lời này không còn là lời nói của con người nữa rồi, các lãnh đạo còn nói phụ nữ có thể gánh vác nửa bầu trời đấy, sao đến nhà đầu này của em lại không đáng giá nữa rồi. Còn sau này sẽ hưởng phúc ở nhà người người khác nữa, không có văn hoá không có bản lĩnh gì hết, điều kiện nhà mẹ đẻ còn không tốt, em nói cho tôi coi, gả cho người ta, con bé có thể hưởng phúc gì? Chỉ có thể bị người ta coi là giúp việc sai bảo”
Thấy người phụ nữ đó muốn phản bác, Đinh Hồng Mai giơ tay lên ngăn lại lời nói của bà ta.
“Trước hết em đừng nói gì cả, nghe tôi nói hết đã, tôi nghe thấy theo ý của hai mẹ con cô, con gái của cô có thành tích tốt, con trai em thì học kém đúng không? Nếu đã như vậy, vậy thì cho con gái đi học, đừng cho rằng con gái đi học không có tác dụng gì, không hiếu thuận được với hai người. Đó là bởi vì điều kiện của con gái không tốt, nếu như các người đối xử tốt với con bé, sau này con bé có triển vọng rồi chắc chắn sẽ không quên các người, con trai học hành không tốt, tốt nhất cũng chỉ như thế, không kiếm được bao nhiêu tiền”
Cuối cùng người phụ nữ đó không nhịn được nữa.