Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 220

Cập nhật lúc: 2025-03-17 20:57:55
Lượt xem: 31

Vì thế luôn có người chia sẻ những chuyện tầm phào nhằm đánh lạc hướng sự chú ý.

Trong số những tin đồn này, tin được nhắc đến nhiều nhất là chuyện xem mắt của em gái Giang đoàn trưởng với Thiệu Dương.

Bây giờ nghe được Thiệu Dương nói cô gái mà anh ta thích chính là em gái của Giang Bằng Vũ, anh chàng lính này lại một lần nữa nghĩ tới lời miêu tả của người quản lý căng tin về em gái của Giang đoàn trưởng.

Ngay lập tức liền cảm thấy chính ủy thật không hổ danh là chính ủy, ý thức giác ngộ thực sự rất cao.

Điều kiện tốt như vậy nhưng không hề kén chọn chút nào.

Đáng để tất cả mọi người học hỏi.

Trước khi Thiệu Dương đi đến trấn Kỳ Thạch, người quản lý căng tin tình cờ đi cùng xe với Thiệu Dương.

Anh ta lại là một tên nhiều chuyện.

Sau khi nghe Thiệu Dương mô tả về em gái của Giang Bằng Vũ, chớp mắt liền lan truyền tin đồn, bây giờ tất cả mọi người đều biết em gái của Giang đoàn trưởng là người như thế nào rồi.

Anh lính này cũng là một nhân vật ưa hóng hớt.

Ước chừng không bao lâu sau, chuyện Thiệu Dương thích em gái Giang Bằng Vũ sẽ được lan truyền ra bên ngoài.

Điều này khiến mọi người vô cùng khâm phục ý thức giác ngộ của Thiệu Dương.

Đổi lại là người khác không biết sẽ kén chọn biết bao nhiêu, cho rằng em gái của Giang đoàn trưởng không tốt.

Mà theo tư duy quán tính, mọi người đều cho rằng một người đàn ông vừa trẻ tuổi vừa có triển vọng, lại còn đẹp trai như Thiệu Dương, theo lý mà nói nên tìm một người xứng đôi vừa lứa.

DTV

Ai ngờ đâu cuối cùng anh ta lại phải lòng một cô gái vừa đen vừa lùn, lại còn béo nữa.

Thứ mà Thiệu chính ủy thích quả thực chính là tâm hồn nha!

Giang Niệm Tư ngồi ở một bên giường, cẩn thận kiểm tra tờ khai bệnh án của Giang Bằng Vũ.

Xương sườn bị gãy ba chỗ, trong đó có một chỗ gần như cắm vào phổi, cũng may chỉ bị trầy xước trên bề mặt.

Cô ngạc nhiên liếc nhìn Giang Bằng Vũ đang vô tư tùy ý ở bên cạnh.

Cô còn cho rằng anh ta không bị thương nghiêm trọng nữa chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-220.html.]

Ai có thể nghĩ tới một người đang bị trọng thương như thế lại còn có thể hoạt bát đến vậy?

“Anh, mấy ngày này nhất định phải nằm nghỉ ngơi thật tốt, không được tự ý rời khỏi giường nữa.

“Tư Tư, em xem có hiểu không?”

Giang Niệm Tư phồng má: “Anh quên rồi sao, em học y mà.

“Chỉ bằng chút kiến thức y học đó của em sao?” Giang Bằng Vũ có chút không tin tưởng.

Giang Niệm Tư ngấm ngầm dò hỏi từ chỗ bà nội, sau đó mới biết nguyên chủ cũng rất am hiểu y thuật, có ý tưởng riêng.

Chỉ là nguyên chủ thân thể yếu đuối lại còn trẻ tuổi nên đều là bà cụ Lương tự mình khám bệnh cho những người xung quanh.

Cho nên ngoại trừ bà cụ Lương, không ai khác biết thuật của cô tốt đến mức nào.

Giang Niệm Tư chặc lưỡi: “Anh, anh không tin em Y sao?”

Cô không vui trừng mắt liếc anh ta một cái.

Giang Bằng Vũ không hề có điểm mấu chốt, nghe em gái nói vậy, anh ta lập tức đổi ý: “Tin chứ, sao lại không tin được, em gái của anh là giỏi nhất. Đúng rồi, sao em lại đến đây vậy?”

Giang Niệm Tư không giấu giếm gì, đáp: “Ông nội Thẩm cho người đến đón em.

“À, hóa ra là ông nội Thẩm.” Giang Bằng Vũ trôi chảy đáp lời, sau đó lại hỏi: “Ông nội Thẩm là ai vậy?”

Giang Niệm Tư nhìn biểu cảm ngốc nghếch của anh ta, một lời khó mà nói hết.

Cô cho rằng anh trai ruột của mình đã đủ ngu ngốc rồi, không ngờ rằng anh họ của mình còn tệ hơn thế nữa.

“...Là ông nội của Thẩm Trình đó”

“Ồ~~Ông nội của Thẩm Trình...cái gì! Ông nội của Thẩm Trình!” Giang Bằng Vũ hét toáng lên vì sốc.

Giang Niệm Tư vội vàng nói: “Anh, đừng lớn tiếng như vậy, anh không đau sao.”

Đương nhiên là đau, tiếng gầm làm chấn động đến vết thương của anh ta, Giang Bằng Vũ ôm lấy xương sườn hít một ngụm khí lạnh.

Đau như vậy nhưng anh ta vẫn cương quyết tò mò đến cùng: “Làm sao em quen biết với ông nội của Thẩm Trình?”

Loading...