Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 199
Cập nhật lúc: 2025-03-16 21:45:27
Lượt xem: 42
Trần Tuyết Mai ngoan ngoãn vén rèm bước vào, nằm trên ghế dài chờ đợi.
Giang Niệm Tư cầm kim bạc và thuốc mỡ đặt vào khay, cau mày nhìn ngón tay mình.
Tại sao cô lại có thể bất cẩn như vậy?
Trong trường hợp của Trần Tuyết Mai, rất có thể ống dẫn trứng bị tắc do viêm.
Chống viêm là bước đầu tiên, nạo vét là bước thứ hai.
Đây là điều mà hầu hết các bác sĩ đều làm, nhưng Giang Niệm Tư áp dụng cách tiếp cận từ hai hướng, cùng tiến hành điều trị.
Cô yêu cầu Trần Tuyết Mai cởi quần áo, sau đó từ từ đ.â.m chiếc kim bạc vào người đối phương.
Giang Niệm Tư cầm một lọ thuốc màu đen đặt lên tủ: “Đây là thuốc chống viêm cho bà. Sáng, trưa, tối uống một lần, đây là liều lượng đủ dùng trong một ngày, sau bữa ăn hằng uống Cô ấy xinh đẹp, lời nói mang lại cho người ta cảm giác dịu dàng và trầm lặng, Trần Tuyết Mai dần dần cảm thấy quý mến người con gái này.
Nghĩ đến những gì Cao Xuân Hồng nói đêm qua, Trần Tuyết Mai cảm thấy khinh thường.
DTV
Đêm qua Cao Xuân Hồng đã nói với chồng bà ấy rằng Giang Niệm Tư là cháu gái của một bác sĩ lang băm, không có năng lực.
Bà ta còn cho rằng Giang Niệm Tư đã cố tình dụ dỗ con trai mình chỉ để khiến con trai bà ta phải chi tiền cho cô.
Chồng bà ấy gần như tin vào điều đó.
Trần Tuyết Mai thầm chế nhạo.
Dựa vào dáng vẻ này của bác sĩ Giang thì sao cô phải đi dụ dỗ đứa con trai vô dụng của Cao Xuân Hồng cơ chứ?
Nếu cô bằng lòng gật đầu, có bao nhiêu người giàu có muốn rước cô về nhà mình?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-199.html.]
“Bác sĩ Giang, cô có biết Cao Văn Quang không?”
Cao Văn Quang?
Giang Niệm Tư liếc nhìn cô ấy một cái, trên mặt lộ ra nụ cười: “Mẹ cậu ta nói cái gì?”
Trần Tuyết Mai trong lòng cảm thấy tự tin, khi thấy vẻ mặt cô bình tĩnh, không hề tỏ ra một chút chột dạ nào.
“Cô ta nói cô dụ dỗ con trai của cô ta, tiêu tiền của con trai cô ta, cô có thấy buồn cười không? Hôm qua bị tôi nói lại mấy câu, cô ta còn đi tìm chồng tôi mách lẻo?”
Giang Niệm Tử nghe thấy lời nói của bà ấy, trong lòng đầy phẫn nộ, cười hỏi: “Chồng của cô có tin không?”
“Vừa nghe tin cô mới mười tám tuổi, anh ấy đầu óc hồ đồ đến mức tin vào điều đó. May mắn thay, tôi xuống nhà uống nước, nghe được những lời ngu ngốc này, tôi lập tức mắng Cao Xuân Hồng, cô đoán xem tôi đã nói gì?”
“Cô nói cái gì?” Khương Niệm Tư không có hứng thú, nhưng cô vẫn hợp tác với Trần Tuyết Mai nói nhảm.
Trong quá trình điều trị, cảm xúc của bệnh nhân rất quan trọng và đây là vấn đề luôn cô quan tâm.
Có lẽ sẽ không phải là một ý tưởng tồi nếu để cô ấy buôn chuyện một chút, để cô ấy có thể thư giãn và không phải lúc nào cũng để ý đến quá trình điều trị.
“Tôi nghe cô ta nói với anh ấy như vậy, tức giận đến không ngăn được miệng, trực tiếp nói thẳng: Bác sĩ Giang xinh đẹp như vậy, con trai của cô mấy cân mấy lượng, chính cô trong lòng không tự biết đi? Trong mắt cô cậu ta là báu vật, còn trong mắt người khác cậu ta như là phế vật vật không đáng một xu, lại còn câu dẫn cậu ta, cô nằm mơ đi”
Cô ấy sinh ra ở một vùng nông thôn, sống sót qua thời kỳ khó khăn nhất.
Nếu lúc đó không phải cô ấy có miệng lưỡi khéo léo, tính khí nóng nảy thì có lẽ cô ấy đã bị bắt nạt đến mức không còn xương.
“Tôi cũng cố tình nói với chồng trước mặt cô ta, anh đừng nghe gió là mưa, đừng có người ta nói lung tung bậy bạ gì cũng tin”
*U XU#=F: (Nghe phong là vũ) ý nói đừng nghe gió thành mưa, đừng nghe lời nói linh tinh bịa đặt mà tưởng là sự thật.
Giang Niệm Tư chỉ đoàn là Trần Tuyết Mai không tin lời nói của Cao Xuân Hồng, nhưng không đoán được là cô ấy sẽ vì cô mà trở mặt với Cao Xuân Hồng.