Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 169
Cập nhật lúc: 2025-03-16 21:43:31
Lượt xem: 58
Triệu Phương Như đếm lại một lần, kích động nói: “Lại có kem dưỡng ra tay sao, quá tốt rồi.”
Cô ấy vươn tay của mình ra: “Cô xem, tôi dùng kem dưỡng da tay, làn da cũng đã trở nên mềm mại, bây giờ mấy chị em thân thích trong xưởng đến hỏi rất nhiều”
Lúc trước Triệu Phương Như còn cảm thấy muốn độc chiếm.
Bây giờ đã cảm nhận được niềm vui kiếm tiền, cô ấy cảm thấy độc chiếm hoàn toàn kém xa.
Hơn nữa bởi vì vấn đề thể chất cho nên dù có dùng kem dưỡng trắng thì mức độ trắng của mọi người cũng khác nhau, huống chi còn có sự chênh lệch ngũ quan.
DTV
Giang Niệm Tư đưa tay sờ, còn chưa động đến thì đã bị Triệu Phương Như trở tay nắm chặt.
“Ôi, nếu so sánh với tay cô thì tay tôi thật đen. Triệu Phương Như cười ha ha, cũng không để ý.
Bởi vì khi mới gặp lần đầu thì cô ấy đã cảm thấy Giang Niệm Tư là một người vô cùng xinh đẹp.
Chênh lệch quá xa cho nên không thể sinh ra bất cứ sự ghen tị nào.
Cô ấy nhanh chóng đưa tiền cho Giang Niệm Tư: “Đây, bác sĩ Giang, ngoại trừ tiền hoa hồng 65 tệ của tôi thì chỗ này có tổng cộng 260 tệ, cô đếm thử đi.”
260 tệ ở niên đại này đã được coi là tiền lương trong một gia đình giàu có, chớ nói chi là người khác.
Một xấp thật dày.
Giang Niệm Tư hỏi cô ấy: “Cô đếm qua chưa?”
“Đếm rồi, nhưng cô đếm lại một lần đi. Triệu Phương Như nói.
Giang Niệm Tư lắc đầu: “Nếu cô đã đếm rồi thì tôi sẽ không đếm lại, chúng ta hợp tác lâu dài cho nên tôi tin cô.”
Nếu như dám động tay động chân vào tiền của cô thì đây chính là lần hợp tác cuối cùng, Triệu Phương Như không có ngu như vậy.
Đương nhiên, chủ yếu là bởi vì số tiền này còn có rất nhiều tiền xu tiền hào, nếu đếm hết thì tay sẽ rất đau.
Không giống Thẩm Trình, có tương đối nhiều tiền to.
Trong tay có tiền, Giang Niệm Tư cảm thấy cái lưng cũng có thể ưỡn thẳng.
Nghĩ đến người trong nhà còn phải sử dụng quần áo và chăn đệm cũ nát, Giang Niệm Tư chuẩn bị đi mua một chút.
Nhưng hình như trong hợp tác xã của trấn nhỏ này không bán đệm giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-169.html.]
Khuôn mặt Giang Niệm Tư nhanh chóng suy sụp trong nháy mắt, thật uể oải.
Cho nên lại phải chịu lạnh thêm một ngày sao?
Triệu Phương Như nhìn thấy sắc mặt của cô không đúng thì hỏi cô: “Bác sĩ Giang, cô sao vậy?”
“Tôi muốn mua chút đệm mới, nhưng trên trấn không có bán.”
“Đệm sao?” Triệu Phương Như vui vẻ: “Bác sĩ Giang, có phải cô quên là tôi mới kết hôn không?”
“Hả?” Giang Niệm Tư nhìn về phía cô ấy: “Có ý tứ gì?”
“Trong nhà của tôi có đệm mới đấy, còn có tận mấy chiếc, còn có cả chăn bông”
Một nhà Triệu Phương Như đều là công nhân viên chức trong xưởng cho nên lúc cô ấy kết hôn có đồ cưới rất phong phú.
Chỉ là ga giường vỏ chăn cùng chăn bông mà đã có tám bộ.
Sau khi kết hôn, bọn họ cảm thấy mình không cần nhiều như vậy, bởi vì nhà đối tượng cô ấy cũng đều là công nhân viên chức trong nhà máy cho nên đều không thiếu những thứ này.
Lúc này ánh mắt Giang Niệm Tư nhìn Triệu Phương Như như thần tiên hạ phàm.
“Thật sao, vậy cô mau dẫn tôi đi.” Giang Niệm Tư xin nghỉ cùng ông nội Trương, đi theo Triệu Phương Như đến nhà cô ấy.
Sức khỏe cô yếu cho nên cô lạnh đến mức run hết lên trong thời tiết giá rét.
Triệu Phương Như dẫn Giang Niệm Tư đến nhà mình, hỏi cô muốn mấy bộ.
Gia 1g Niệm Tư nói muốn năm bộ.
Cô ấy lập tức lấy ra năm chiếc chăn bông hoa lớn ở trong tủ, còn có ga giường.
Thứ này đều có chất lượng tốt, Giang Niệm Tư vừa sờ vào thì đã cảm nhận được sự ấm áp của chăn bông.
“Bao nhiêu tiền?” Giang Niệm Tư hỏi cô ấy.
“20” Triệu Phương Như làm một động tác tay.
Chăn bông hoa không rẻ, còn có thêm ga giường, mỗi một bộ cần khoảng 20 tệ.
Giá hàng hóa tại thời đại này có chút kì quái.
Có nhiều thứ có giá cả rất đắt, có lẽ là do có ít trên thị trường