Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 165

Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:36:02
Lượt xem: 62

Anh muốn hỏi cô xem bao giờ thì cô mới đến bệnh viện quân khu.

Nhưng anh sợ mình sẽ bại lộ sau khi nói ra lời kia, anh sẽ khiến cô đoán được tấm lòng của mình.

Giang Niệm Tư hoàn thành xong công việc thì cảm thấy vô cùng váng đầu, sau khi xoa xoa một lúc thì cảm giác muốn ngất đánh úp.

Tay cô không cẩn thận lật úp chiếc khay ở một bên.

Thẩm Trình bị giật mình tỉnh giấc, vừa ngẩng đầu thì đã trông thấy Giang Niệm Tư lung lay sắp đổ.

“Cẩn thận”

Anh vô ý thức đưa tay giữ c.h.ặ.t t.a.y của cô.

Giang Niệm Tư vốn suy yếu, sau khi bị anh dùng sức kéo một phát thì cơ thể không khống chế được mà ngã thẳng vào trong lòng anh.

Đôi môi của cô rơi thẳng vào môi của anh, cô còn ngoẹo đầu một chút.

Nụ hôn này trông rất tự nhiên, giống như tư thế hai người yêu nhau đang hôn nhau cháy bỏng.

Đôi môi mềm mại, hơi thở nhàn nhạt mùi thơm ngát xâm nhập, mỗi một thứ đều dẫn dắt thần kinh của Thẩm Trình.

DTV

Từ lúc mới gặp, nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng của cô, trông thấy đôi mắt linh động kia của cô thì anh biết mình không được bình thường.

Khi anh ý thức được tấm lòng của mình thì đã là lúc quay lại điều trị.

Anh phát hiện lúc nào tầm mắt của mình cũng bị mất khống chế nhìn về phía cô, sẽ để ý đến mỗi một cái nhíu mày của cô.

Khi cô nở nụ cười xinh xắn với anh thì nhịp tim của anh có thể tăng tốc rất lâu rất lâu.

Một tay của anh vẫn còn đang giữ cánh tay mềm mại của cô, một cái tay khác thì đang vô ý thức giữ hồng cô vì cô ngã tới.

Vào giờ khắc khi hai môi dính nhau này, Thẩm Trình không có cái gọi là cảm giác vui sướng. Mà đại não lại vang lên “ong ong”, bên trong trống rỗng.

Thậm chí là anh còn không có phản ứng gì, mà cứ trừng lớn hai mắt như vậy, toàn thân cứng ngắc, thậm chí ngón tay cũng không biết nên làm như thế nào.

Giang Niệm Tư chỉ suy yếu, cảm thấy đầu choáng váng, lúc ấy choáng đến kịch liệt cho nên mới run chân ngã xuống, nhưng cô cũng không mất đi ý thức.

Lúc chuẩn bị ngã xuống thì cô đã cảm nhận được một lực kéo mình lại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-165.html.]

Sau đó cô cứ ngã vào trong n.g.ự.c của Thẩm Trình như vậy, tiếp đó còn hôn lên môi của anh.

Một tư thế rất khủng khiếp.

Cảm giác đầu óc choáng váng kia của Giang Niệm Tư gần như lập tức tỉnh táo.

Đôi mắt trong veo của cô nhìn anh không chớp mắt, màu mắt đen như mực của anh tối như đêm, tựa như phần cuối vực sâu không thể nhìn thấy.

Giang Niệm Tư nhanh chóng chống vào bụng của anh kéo ra khoảng cách.

“Xin lỗi.”

“Xin lỗi”

Hai người đồng thanh nói, câu sau là của Thẩm Trình.

Anh buông mi mắt xuống, che khuất tia sáng khác thường trong mắt, lúc muốn mở miệng thì giọng nói cũng có chút khàn khàn: “Vừa rồi tôi nhìn thấy cô sắp ngã cho nên muốn kéo cô một cái, không nghĩ tới... Không có ý định mạo phạm cô.”

Trong lúc anh nói chuyện, phần yết hầu gợi cảm nhấp nhô trên dưới, đáng tiếc là anh cúi đầu cho nên Giang Niệm Tư không nhìn thấy.

Nói thật, bây giờ cô rất lúng túng.

Loại cảm giác lúng túng này còn khiến người ta xấu hổ hơn tình huống lần trước khi cô vô tình chạm trúng chỗ đó của anh.

Giang Niệm Tư vô ý thức che miệng lại, ánh mắt nóng bỏng nhìn môi Thẩm Trình.

Lúc té xuống có tạo lực cho nên cô hôn cũng không nhẹ.

Lúc răng mỗi đè lên nhau, bởi vì có thêm lực cho nên bị ép tách ra... Vì thế bây giờ trên môi anh vẫn còn đọng chút nước.

Cô biết rõ hơn ai khác về ngọn nguồn.

Ánh mắt của cô quá nóng bỏng khiến Thẩm Trình muốn xem nhẹ cũng thấy khó khăn.

Anh không hiểu mà ngẩng đầu, nhìn vào đôi mắt trắng đen rõ ràng của cô.

Anh ngẩng đầu một cái, hình ảnh kia càng rõ ràng hơn.

Giang Niệm Tư cắn chặt răng, luôn cảm thấy toàn thân mất tự nhiên khi nhìn thấy phần nước đọng lại trên môi anh.

“Bây giờ anh đừng nói. Bỗng nhiên cô tới gần anh.

Loading...