Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 160
Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:35:53
Lượt xem: 80
Hết lần này tới lần khác gặp phải chuyện tình cảm thì ngay cả hồ ly cũng không khác lợn rừng bao nhiêu.
“Được, đi ngủ đi, ông nội sẽ sắp xếp”
Có ông cụ khẳng định thì Thẩm Trình cũng yên tâm.
Ngày hôm sau, Thẩm Trình đến huyện thành từ sáng sớm.
Chủ yếu là đi giúp Giang Niệm Tư tìm phiếu máy may.
Trong quán trà.
Hứa Cường nhấp một ngụm trà, nhìn đàn ông ở ai bên.
“Ba người anh em đã đầy đủ.” Hứa Cường gượng cười nói.
Thiệu Dương nhướng đôi mắt hồ ly của mình lên, cười tư văn, giọng điệu cũng rất hòa thuận: “Nghe nói... Cậu thích một cô bé nhỏ hơn mình tám tuổi? Thẩm Trình, đúng là cậu rất có năng lực đấy”
Hai tay Thẩm Trình ôm ngực, liếc mắt nhìn về phía Hứa Cường, nghênh tiếp ánh mắt né tránh của Hứa Cường, trong nháy mắt liền hiểu rõ anh ấy đã nói chuyện này cho Thiệu Dương.
Anh giật giật môi, chế giễu lại: “Nghe nói anh đi xem mắt với em gái Bành Vũ, như thế nào? Con gái người ta có chê cậu già không?”
Thiệu Dương lớn hơn Thẩm Trình một tuổi, nói đến, anh ấy già hơn.
Thiệu Dương cười híp mắt nhấp một ngụm trà: “Đương nhiên không ngại, người ta không ngại, tôi cũng ưa thích, chúng tôi hâm mộ lẫn nhau, tóm lại là tình huống tốt hơn cậu, cậu còn không dám nói rõ lòng mình không phải sao? Tôi nghe Hứa Cường nói, con gái người ta nhìn cậu như nhìn rau cải trắng”
Hứa Cường: “.”
Lại nữa.
Đúng là anh ấy rất biết cách đ.â.m vào tim Thẩm Trình.
Ngoài mặt Thẩm Trình không có biểu hiện gì, cặp mắt đào hoa liếc nhìn Thiệu Dương, thậm chí còn đẹp hơn so với Thiệu Dương ba phần.
“Vậy thì chúc anh và em gái Bành Vũ đầu bạc răng long, à, ngại quá, quên mất, anh cũng lớn hơn người ta nhiều, chỉ sợ anh đã đầu bạc mà người ta vẫn ở độ tuổi phong vận Thiệu Dương nâng lên chén trà lên không trung chạm vào chén của anh, ánh lửa trong mắt hai người tóe ra tứ phía.
“Cái này thì cậu yên tâm, cậu biết đấy, thứ mạnh nhất của tôi cũng chỉ có cái miệng này, chỉ cần tôi muốn theo đuổi phụ nữ thì không ai có thể từ chối. Cho dù tôi có già thì người ta cũng cam tâm tình nguyện, không giống cậu, mặc dù không già bằng tôi nhưng miệng lại không biết nói lời dễ nghe, nếu ở chung với một người đàn ông cứng rắn như cậu thì sẽ... A, xin lỗi, tôi nói sai, nếu cậu không đuổi kịp thì người ta sẽ không đi theo cậu”
Thẩm Trình siết chặt nắm đấm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-160.html.]
Thiệu Dương nhìn thấy biểu tình của anh thì biết anh đang định làm gì.
“Quân tử động khẩu không động thủ”
Thẩm Trình đập một quyền lên bàn, đúng là không thể động, bởi vì cô đã dặn dò.
Anh nói đến nghiến răng nghiến lợi: “Nếu miệng đã nói ra lời hay ý đẹp như vậy thì anh kết hôn trước cho tôi xem.
Còn hâm mộ lẫn nhau.
DTV
Anh mà tin thì c.h.ế.t liền.
Chẳng lẽ anh lại không hiểu con hồ lý chó này kén chọn đến mức nào sao?
Nói cái gì mà coi trọng phẩm hạnh.
Thứ anh ấy coi trọng chính là nhãn duyên.
Mà người có thể khiến anh ấy nhãn duyên thì chính là người có thể khiến anh ấy động lòng ngay khi gặp lần đầu tiên.
Vừa gặp đã động lòng thì có thể hiểu được bao nhiêu phẩm chất chứ?
Còn không phải nhìn mặt sao!
Chỉ dựa vào lời mà Bành Vũ miêu tả thì cơ hội để Thiệu hồ ly động lòng với em gái anh ta là không phần trăm.
Hiếm khi mới có ngày nghỉ như hôm nay, Giang Niệm Tư nằm ở trên giường bọc lấy cái chăn cứng rồi thở dài.
Bây giờ trong tay có chút tiền, nhưng mà vẫn còn phải mua máy may.
Cho nên cũng không dám tùy tiện phung phí.
Vừa nghĩ như vậy thì cô nhìn thấy Giang Tuyết ôm chiếc chăn thật dày đến.
Mặc dù cũng cứng nhưng mà có thể tăng thêm độ dày.
Cô ấy đưa chăn mền cho Giang Niệm Tư đắp, che cực kỳ chặt chẽ: “Gần đây thời tiết càng ngày càng lạnh, mẹ nói cơ thể của em yếu, em cứ dùng chiếc chăn này đắp trước đi.
Trong nhà cũng chỉ có mấy cái chăn như vậy, Giang Niệm Tư cau mày nói: “Nếu đưa cho em thì mẹ đắp bằng cái gì?”