Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 155

Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:35:43
Lượt xem: 68

Cô ấy không nói gì, mãi đến khi cô ấy đi đến sân nhà mình.

Giang Tuyết không nhịn được quay đầu nhìn về phía người đàn ông ở phía bên ngoài vài mét.

“Anh có ý gì?”

Thiệu Dương dựa vào lời miêu tả của người nông dân, sau khi xác nhận thì nhìn về phía Giang Tuyết, lộ ra ý vị khó hiểu.

“Cô là em gái Giang Bằng Vũ sao?”

Nghe đối nhắc đến Giang Bằng Vũ, Giang Tuyết “A?” một tiếng, nói tiếp: “Anh biết anh ấy sao?”

DTV

Sau khi xác nhận, ánh mắt Thiệu Dương dừng lại mấy giây, nhấc chiếc túi trong tay lên đưa cho cô ấy: “Anh của cô nhờ tôi gửi đồ cho nhà cô.

“Thật sao?” Gương mặt Giang Tuyết lập tức tươi cười như hoa, cười chạy tới ôm lấy chiếc túi.

Dưới ánh mặt trời, nụ cười của cô ấy chân thành tha thiết, không hề giả tạo như khi đối mặt với cô gái vừa rồi.

Thiệu Dương phảng phất như gặp phải đồng loại.

Cái ra đa đồng loại kia dựng thẳng lên, nhưng... thế mà anh ấy lại cảm thấy cô gái kia cười lên rất dễ thương.

Sau khi biết anh ấy là chiến hữu của Giang Bằng Vũ, Giang Tuyết lập tức nhiệt tình mời anh ấy vào nhà.

Thiệu Dương lắc đầu: “Không được, tôi còn có việc.

Người khác có việc, Giang Tuyết cũng có chuyện.

Cô ấy còn muốn làm quần áo đấy, mẹ cùng anh cả Đậu Đậu đều không có ở nhà, cô ấy cũng không rảnh chào hỏi khách khứa.

“Được, vậy thì đi thong thả không tiễn, mời anh.

Lòng bàn tay cô ấy hướng lên trên, chỉ hướng trở về.

Thiệu Dương:” “} Không khách sáo vài câu sao?

Nói xong, anh còn chưa đi thì cô đã ôm chiếc túi vui sướng chạy vào cửa nhà.

“A...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-155.html.]

Thiệu Dương bỗng nhiên cười nhẹ lên tiếng.

Giang Niệm Tư về đến nhà thì thấy Giang Tuyết nói với mình: “Tư tư, anh cả gửi cho chúng ta rất nhiều đồ ăn ngon, em mau cầm đi, bên trong còn có bức thư.”

Vốn là Giang Bằng Vũ muốn gửi thư đến, đây không phải đúng lúc Thiệu Dương tới bên này có chuyện gì sao?

Cho nên cũng thuận tiện đưa cho anh ấy.

Giang Niệm Tư không có hứng thú với đồ ăn, thứ khiến cô hứng thú chính là bức thư.

“Em đi xem một chút”

Đúng là phía trên chiếc túi có một bức thư.

Trên đó viết “Tư tư thân ái, đọc cho mẹ em nghe.

Đây là thư cho mẹ cô.

Buổi tối, chờ Giang Thành cùng Giang Đậu Đậu đi ngủ, Giang Niệm Tư mới nói chuyện này với Đinh Hồng Mai.

Cô vừa thoa mặt nạ dưỡng da, vừa cầm thư cho Đinh Hồng Mai nói: “Mẹ, anh họ viết thư cho chúng ta, để con đọc cho mẹ nghe.”

Lúc trước Đinh Hồng Mai nhờ cháu trai tìm đối tượng cho Giang Niệm Tư, nghe xong lời này thì hai mắt lập tức sáng lên.

“Vậy con mau đọc đi” Giang Niệm Tư gật đầu một cái, mở thư ra.

“Thím hai à, cháu đã làm xong chuyện mà thím nhờ nhưng mà chuyện duyên phận phải xem cá nhân, đối tượng cháu tìm cho Tư Tư chính là người cầm thư đến, cậu ấy là Thiệu Dương, năm nay 27 tuổi, nhỏ hơn cháu một tuổi. Tính cách của cậu ấy ôn hòa, mặc dù nhiều tâm nhãn, nhưng mà Tư Tư của chúng ta ngốc.

Đọc đến đây, khóe miệng Giang Niệm Tư co quắp một cái.

Đúng là anh họ rách rưới, mẹ nói anh ta không đáng tin cậy, đúng là anh ta không đáng tin cậy, sao cô lại cảm thấy choáng váng quá?

“Tư Tư, tiếp tục đi.”

Mặc dù Đinh Hồng Mai bất mãn Giang Bằng Vũ ngu ngốc nói con gái mình ngốc nhưng mà bà ấy đang rất muốn nghe nội dung phía sau.

Khiến cho Giang Tuyết đang ngồi bên cạnh Giang Niệm Tư bôi kem dưỡng trắng cười ‘khanh khách: “Người ngu nhất trong nhà còn không biết xấu hổ nói người thông minh nhất nhà ta ngốc...”

Giang Niệm Tư bất đắc dĩ, tiếp tục cầm thư lên đọc cho Đinh Hồng Mai nghe.

“Nhưng Tư Tư nhà chúng ta ngốc, vừa vặn bổ sung, nếu sau này Tư Tư bị tính kế thì cậu ấy sẽ phải chịu lại 108 lần... Hơn nữa, chỉ với tính cách của cậu ấy, vì duy trì đạo đức giả mặt ngoài, sau này nếu có kết hôn mà cãi nhau, cho dù Tư Tư có đạp cậu ấy một cái thì cậu ấy cũng chỉ dám nói đạp hay, dáng vẻ nổi giận của em rất đẹp..

Loading...