Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 153
Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:35:39
Lượt xem: 69
Cô ấy chỉ muốn kiếm tiền thật tốt để cả nhà có cuộc sống thoải mái Dáng dấp của Từ Thúy Thúy không đẹp bằng Giang Tuyết cho nên sau khi nghe xong lời này thì tức đến mức sắc mặt đỏ lên.
“Cô, cô đừng tưởng rằng vẻ ngoài xinh đẹp liền ghê gớm, tôi nói cho cô biết, một ngày nào đó tôi sẽ để A Viên thấy rõ bộ dáng xấu xí của cô.
Giang Tuyết liếc mắt: “Vì đẹp cho nên mới được gọi là đẹp, cô bảo tôi xấu là do tôi không đẹp trong mắt người như cô. Chuyện này cũng giống như chuyện gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ, nếu gặp người đẹp thì tôi cũng đẹp, gặp phải kẻ xấu xí, vậy thì... Chỉ có thể xấu xí theo thôi”
Cô chớp chớp mắt, cười vô tội: “Cho nên cô nên khiến bản thân mình tỉnh táo hơn đi, tại sao lại xấu xí như vậy?”
Nghe đến đó, Thiệu Dương đã quen làm công tác tư tưởng nhăn đôi lông mày tuấn tú lại một nhúm.
Sao có thể công kích tướng mạo người khác chứ?
Từ Thúy Thúy trực tiếp bị Giang Tuyết làm cho tức phát khóc: “Cô nghĩ là tôi không muốn xinh đẹp sao? Có ai mà không thích chưng diện chứ, nhưng mẹ tôi sinh ra tôi như vậy.
Vẻ ngoài Giang Tuyết vừa ngọt ngào lại thuần khiết, khi nhìn thấy cô ta khóc thì cười giống như một đóa hoa trắng nhỏ.
Cô ấy cười nhẹ nhàng mà lắc đầu, ngón tay chỉ vào vị trí n.g.ự.c Từ Thúy Thúy.
“Tôi nói xấu xí là nói tâm của cô chứ không phải tướng mạo, chị Linh sinh con phải khổ sở đến nhường nào, chúng ta cùng là phụ nữ không phải nên thông cảm, giúp đỡ lẫn nhau nhiều hơn sao? Việc đi đại tiện khi sinh con là chuyện bình thường, nhưng cô thì sao? Cô đã truyền chuyện này khắp thôn”
Nói lên chuyện này, Giang Tuyết không còn nở nụ cười nhẹ nhàng nữa.
“Từ Thúy Thúy, trước đó tôi chỉ nghĩ là cô không có đầu óc cho nên không so đo với cô, cô đừng cho là tôi thực sự sợ cô, cô nói tôi là hồ ly tinh quyến rũ A Viên khắp nơi, tôi còn chưa tính sổ chuyện này với cô đâu, nhưng còn cô thì hay rồi, còn tự mình tìm đến cửa”
Cô ấy từ từ vén tay áo lên, cười càng ngày càng ngọt ngào: “Cô thật sự cho rằng tôi nể mặt ba mẹ cô nên không đành lòng ra tay với cô đúng không?”
Nếu nói về đấu võ mồm và đánh nhau thì Từ Thúy Thúy mãi mãi không phải là đối thủ của Giang Tuyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-153.html.]
Bởi vì Giang Tuyết vô cùng hung ác.
Giống như không muốn sống vậy.
Từ Thúy Thúy sợ cái sự quyết tâm của cô ấy nhất.
Nhưng mỗi lần cô ta vừa gặp A Viên thì sẽ không nhịn được mà muốn đi gây phiền phức cho Giang Tuyết.
Thấy cô ấy vén tay áo lên thì cô ta vừa khóc vừa lùi về sau, mạnh miệng: “Tôi nói Trương Linh Linh chứ có phải cô đâu”
DTV
Còn không biết sai.
Giang Tuyết híp mắt lại, sau đó che miệng ha ha cười, tiếng cười như chuông bạc thanh thủy êm tai.
Từ Thúy Thúy bị cô ấy làm cho mơ hồ: “Cô, cô cười cái gì?”
“Tôi cười tôi đã quên mất một tai nạn xấu hổ của cô, Từ Thúy Thúy, nếu cô cảm thấy mình nói chị Linh như thế là không sai, vậy thì tôi cũng sẽ kể tai nạn xấu hổ của cô ra, tôi nhớ là năm ngoái cô ra sau núi tìm A Viên, vì ép A Viên cưới cô mà cô trực tiếp cởi quần áo mình ra, muốn cho hiến thân cho A Viên... Cô nói xem, nếu tôi nói chuyện này cho người khác biết thì cô có dám ngẩng đầu sống ở trong thôn này không?”
Từ Thúy Thúy trừng lớn hai mắt: “Làm sao cô biết chuyện này?”
“Nói nhảm, đương nhiên là nhìn thấy, nếu không thì cô cho rằng A Viên giống như cô thích nói lung tung chuyện của người khác sao?”
Cô ấy nhìn thấy?
Từ Thúy Thúy không muốn tin tưởng: “Cô gạt người, nếu như lúc đó cô nhìn thấy thì tại sao đến giờ vẫn chưa nói ra.”
Giang Tuyết và cô ta đã không ưa nhau từ nhỏ, nếu sớm biết chuyện này thì cô ấy không thể không nói cho toàn bộ mọi người trong thôn biết không phải sao?
Tại sao bây giờ mới nói ra.