Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 148

Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:35:30
Lượt xem: 51

Thôi bỏ đi, nghĩ nhiều như thế làm cái gì? Dù sao nếu mấy tên súc sinh kia gặp phải cô thì người xui xẻo mới chính là bọn họ.

Lời này gần như khiến Thẩm Trình xác định cô đã gặp chuyện gì... Quấy rối.

Sắc mặt anh khó coi đến muốn mức mạng người khác.

Anh cũng không tiện nói gì ở trước mặt cô.

Thẩm Trình quyết định đưa cô trở về trước.

Anh không biết an ủi người khác mà chỉ nói: “Bác sĩ Giang, nếu sau này cô ra ngoài thì cố gắng tránh đi đến những nơi vắng vẻ, nếu như đó là đoạn đường nhất định phải đi qua thì phải đi cùng người khác”

Anh yêu nghề nghiệp của mình, nhưng mà trong chớp nhoáng này, trong lòng Thẩm Trình có chút trách cứ với bản thân.

Nếu như anh có thể bảo vệ cô thì thật tốt.

Nhưng anh không được, thậm chí nói về sau anh cũng không có tư cách bảo vệ cô.

Nghề nghiệp của anh đã chú định anh không thể ở bên cạnh ai mãi mãi.

“Ừ, cảm ơn anh đã quan tâm”

Tiếng nói của Giang Niệm Tư đã khôi phục trở về sự bình tĩnh của ngày xưa, có câu này của Thẩm Trình, tâm trạng của cô cũng vui hơn không ít.

Trên đời này, mặc dù không nhất định là có nhiều người tốt hơn, nhưng cũng chỉ có một phần nhỏ là người xấu.

Không có nhiều người tìm cách hại người khác cả ngày.

Tất cả mọi người chỉ muốn cuộc sống của mình tốt hơn.

Những người có tâm tư bất chính cũng chỉ chiếm một số nhỏ.

Nói trắng ra là cô không bị bắt nạt mà chỉ tức giận, chán ghét loại người này.

Cho nên khi loại người này xuất hiện thì tâm trạng của cô sẽ bị ảnh hưởng nặng nề.

Trên đường trở về, Thẩm Trình nhìn thấy cảm xúc của Giang Niệm Tư bình phục hơn rất nhiều, anh như tùy ý tìm vài chuyện để nói với cô, câu được câu không nghe cô nói.

Hỏi cô đã đi mua đồ ở đâu, đã đi dạo đến chỗ nào.

Giang Niệm Tư cũng không hoài nghi mà kể lại các chỗ mình đã đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-148.html.]

Còn nói cô đến chợ bán đồ cũ mua máy may gặp phải một thím chào hàng rất cao.

Nói đến đây, khóe mắt cô cũng trở nên sinh động hơn.

“Có lẽ thím kia nghĩa tôi nhất định sẽ mua đồ của thím ấy, tôi không phải loại người dễ mắc lừa đâu”

Máy may sao?

Thẩm Trình lưu ý lại.

Trở lại trên trấn, Giang Niệm Tư mang đồ mua được đến phòng khám trước, sau đó làm một ít kem dưỡng trắng ở trong đó.

Thẩm Trình nhìn thấy Giang Niệm Tư tiến vào phòng khám xong trực tiếp lái xe trở về huyện thành, tìm được Hứa Cường.

Sau khi nói những chuyện Giang Niệm Tư trải qua hôm nay cho Hứa Cường, anh gõ gõ mặt bàn:”Cậu mau đến mấy chỗ này tra hỏi một chút, hỏi xem gần đây có lưu manh quấy rối phụ nữ nào không”

Dựa vào đức hạnh của một số người này, nếu như chạy tán loạn ở xung quanh thì chắc chắn sẽ có không ít người biết tình huống.

Hứa Cường ghét kẻ ác như kẻ thù, nghe vậy thì cả giận nói: “Tên súc sinh nào lại dám bắt nạt đồng chí nữ?”

“Không biết, cho nên mới bảo cậu đi điều tra thêm Là cảnh sát trong đồn công an tại đây, giữ gìn trị an xã hội ổn định là chức trách của anh ấy.

Hứa Cường đương nhiên không thể chối từ.

)) Anh ấy nói: “Nhưng mà tại sao cậu biết chuyện này?

Cậu quen biết người bị bắt nạt sao? Hay là trực tiếp đưa cô ấy đến nhận?”

DTV

Nếu như Thẩm Trình có mặt thì căn bản là không để cho anh ấy điều tra mà trực tiếp hỏi tội.

Thẩm Trình nghĩ đến dáng vẻ Giang Niệm Tư mang theo nước mắt thì lại nhẫn nhịn lắc đầu với Hứa Cường: “Cậu đi điều tra trước đi”

Chỉ nhắc lại mà cô đã khó chịu như vậy.

Nếu như người khác một gặng hỏi thì không phải nó sẽ thành vết sẹo của cô sao?

“Được.

Hứa Cường làm việc hùng hùng hổ hổ, hành động cực nhanh.

Dựa theo vị trí Thẩm Trình nói, anh mang người đi hỏi thăm bốn phía, đúng thật là hỏi thăm được một ít manh mối.

Có một kẻ tái phạm thường xuyên chạy tán loạn ở trong ngõ nhỏ bí mật quấy rối các cô gái.

Loading...