Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 140

Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:34:51
Lượt xem: 89

Thẩm Trình lại ý thức được một lần nữa, anh coi cô trở thành đối tượng của mình từ lúc nào thế... Có bệnh!

“Oi. “

Một châm cuối cùng cũng xong, Giang Niệm Tư cũng không có ý thức được lời cô nói có gì không thích hợp.

Thậm chí là cô đã quên mất mình nói cái gì.

Dù sao lực chú ý của cô cũng đang ở việc châm cứu chữa bệnh.

Nhìn đầu anh đầy mồ hôi nhưng từ đầu đến cuối vẫn không kêu đau một tiếng nào, Giang Niệm Tư vô cùng bội phục sự nhẫn nại của anh.

Cô cầm khăn lông ướt nhẹ nhàng lau mồ hôi trên mặt anh.

Không chỉ đối với anh, mỗi một bệnh nhân nào không thoải mái thì cô cũng sẽ cố gắng làm một chút gì đó để khiến bệnh nhân thoải mái, ví dụ như rót cho họ cốc nước hoặc lau mồ hôi cho họ.

Thẩm Trình rất đau, ray rứt đau, thậm chí còn đau hơn việc khâu lại vết thương mà không dùng thuốc tê.

Nhưng sự nhẫn nại của anh lại đáng kinh người, nếu chỉ nhìn sắc mặt của anh thì đúng là không thể nhìn ra.

Chỉ là một gương mặt gầy đẹp trai căng thẳng, cặp mắt đào hoa hấp dẫn người khác từ trước đến nay cũng hiện lên chút nghiêm túc.

Giang Niệm Tư lau mồ hôi cho anh, anh ngửi thấy một mùi thơm như có như không.

Mùi thơm kia rất nhạt rất nhạt, bởi vì cô giơ tay lên lau mồ hôi cho anh cho nên anh mới có thể ngửi được.

Cô tới gần khiến Thẩm Trình không còn để ý đến cơn đau ở phần bụng nữa.

Tầm mắt anh nhìn về phía cô.

Cô cúi thấp đầu, đang nghiêm túc giúp anh lau mồ hôi, son môi đỏ tươi, nhẹ nhàng cong lên, trong mắt như đang có sự lo lắng cho anh.

Thẩm Trình giống như nhập ma, anh cảm thấy cô đối xử với mình khác với những người khác.

Ánh mắt giống như là dính vào bờ môi bắt mắt của cô, Thẩm Trình cảm thấy mình không phải thứ gì tốt, hung hăng nhắm lại mắt.

Giang Niệm Tư cho là anh quá đau, có chút sợ anh chịu không nổi: “Thẩm tiên sinh, nếu không thì tôi cho anh uống chút thuốc giảm đau nhé?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-140.html.]

“Có thuốc giảm đau sao?” Thẩm Trình hỏi.

Giang Niệm Tư gật đầu một cái: “Có, hiệu quả nhanh, nhưng mà trong đó một vị thuốc có thể sẽ làm giảm công hiệu của loại thuốc tôi bôi cho anh”

Dược tính trung hoà bị làm yếu đi, chắc chắn hiệu quả cũng sẽ giảm bớt đi nhiều.

Thẩm Trình cắn chặt răng, gạt ra hai chữ từ trong hàm răng: “Không cần”

Phần cằm lạnh lẽo cứng rắn của anh có mồ hôi trượt xuống, Giang Niệm Tư nhìn anh có thể nhịn được thì trong lòng tràn đầy bội phục với anh.

Không hổ là nam chính trong sách.

Khăn mặt nhẹ nhàng lau mồ hôi trên cằm của anh, Giang Niệm Tư không chú ý tới, ngón út của cô không cẩn thận xẹt qua cằm của anh.

Da thịt chạm nhau mang đến một tia run rẩy.

Thẩm Trình phát hiện bác sĩ Tiểu Giang trước mắt của hiệu quả giảm đau cho anh.

Bởi vì hơn phân nửa lực chú ý của anh đều rơi vào trên người cô.

Cô áp sát quá gần, lúc cô lau mồ hôi cho anh, gần như anh chỉ cần ngẩng đầu lên một cái là có... hôn đến cô.

Suy nghĩ này thoáng qua, Thẩm Trình lại phỉ nhổ chính mình trong lòng một lần nữa.

Tự dưng có tâm tư với cô gái người ta, sau khi xảy ra thì không thể ngăn cản được, lúc nào cũng chỉ biết suy nghĩ lưu manh.

Quá trình này có chút giày vò, cũng may Thẩm Trình kiên trì được.

Giang Niệm Tư lấy châm ra, cô cảm nhận được cơ thể của anh hoàn toàn trầm tĩnh lại.

“Tôi sẽ bó thuốc cao cho anh, Thẩm tiên sinh, anh yên tâm, chỉ đau lần này, các lần trị liệu sau sẽ không còn đau như thế nữa, trở về nhớ là không được động vào thuốc, cả ngày hôm nay cũng không thể tắm rửa”

Thẩm Trình nhấc mi mắt, cặp mắt đào hoa nhiễm lên một màu đỏ ửng.

Anh nhìn cô cúi đầu nghiêm túc bó thuốc cho mình, đưa tay che mặt của mình lại.

Đàn ông nảy sinh tình cảm với phụ nữ là chuyện bình thường.

DTV

Nhưng thứ không bình thường là cô nhóc quá nhỏ, mới mười tám tuổi.

Loading...