Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 134
Cập nhật lúc: 2025-03-16 08:34:39
Lượt xem: 23
Bà đỡ ở nơi đó đang hô to dùng sức, cả người Trương Linh Linh đều mềm yếu, sắc mặt trắng bệch.
Tiếng hét càng lúc càng suy yếu.
Giang Niệm Tư mau chóng tới kiểm tra tình huống.
DTV
Đã thấy đầu của đứa nhỏ nhưng mà đầu của đứa bé vẫn chưa ra hết, rõ ràng là do đầu của đứa bé quá lớn cho nên Trương Linh Linh mới vô cùng đau đớn.
Giang Niệm Tư nhanh chóng an ủi Trương Linh Linh: “Chị Linh, chị đừng sợ, để em châm kim giảm đau cho chị...”
Trương Linh Linh lập tức nắm lấy tay của Giang Niệm Tư, khóc nói: “Tư tư, chị không sinh, chị không sinh...
Trên mặt cô ấy tràn đầy cũng là mồ hôi, Giang Niệm Tư nhìn, không thể nói là đau lòng, nhưng cũng không dễ chịu.
Phụ nữ sinh con thực sự rất khổ.
“Chị dâu, chị đừng sợ, em đang ở đây, không sao cả.”
Nói xong, Giang Niệm Tư cũng đ.â.m kim châm chính xác vào huyệt vị của Trương Linh Linh, nói là giảm đau nhưng cũng chỉ giảm được một phần.
Tóc của Trương Linh Linh đều bị mồ hôi làm ướt, cô ấy vừa nắm c.h.ặ.t t.a.y của Giang Niệm Tư vừa kêu khóc hỏi: “Tư tư, tôi có c.h.ế.t không? Nếu như chị c.h.ế.t thì hãy cố gắng giữ lại đứa nhỏ...”
Đây chính là mẹ, rõ ràng một giây trước còn nói là không sinh, nhưng một giây sau lại lo lắng mình sẽ chết, nhưng chỉ muốn giữ lại đứa nhỏ.
Giang Niệm Tư biết cô ấy rất lo lắng, cũng rất đau, nhưng cũng chỉ có thể động viên, dạy cô ấy cách sinh con đúng đắn.
Lấy đồ đệm lên phần lưng giúp cô ấy ở tư thế nửa nằm nửa ngồi. Sau đó nhìn cô ấy đang đau từng cơn, cô nói: “Chị dâu, hít sâu, thở ra, hít sâu.
Trương Linh Linh điều tiết hơi theo cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-134.html.]
Sau một lát, Giang Niệm Tư hô: “Dùng lực thở mạnh, dùng sức, giống như đẩy một cái ghế...”
Dựa theo phương pháp Giang Niệm Tư nói, Trương Linh Linh hít thở nhiều lần, sau đó dùng lực ở phía dưới.
Bà đỡ hộ: “Nửa cái đầu của đứa nhỏ chui ra rồi”
Giang Niệm Tư nói: “Chị dâu, chị có nghe thấy không, đứa nhỏ sắp ra rồi, cố lên, dùng sức theo em...”
Lúc trước Trương Linh Linh vẫn luôn không tìm thấy phương pháp dùng sức, sau khi nghe theo Giang Niệm Tư, cô ấy sử dụng lực như muốn đi * Đột nhiên, cơ thể thể lỏng, đứa nhỏ đi ra.
Cảm giác đau khổ kịch liệt kia đã tiêu tan đi hơn nửa trong nháy mắt, cũng không biết là do đau đến c.h.ế.t lặng hay là bởi vì đứa nhỏ đi ra.
Trương Linh Linh suy yếu nằm ở trên giường.
Bà đỡ ôm đứa nhỏ cắt cuống rốn, sau đó lấy đồ vây lại.
Một giây sau, bà ấy hô to lên tiếng: “Nguy rồi, xuất huyết quá nhiều.”
Giọng nói của bà ấy quá lớn, mấy người bên ngoài đều nghe thấy, một nhà trưởng thôn đều gấp đến độ xoay vòng, nhưng lại không biết phải làm sao bây giờ.
Phụ nữ sinh con như đi dạo một vòng ở quỷ môn quan.
Nếu xuất hiện tình huống xuất huyết quá nhiều thì đa phần là khó cứu.
Giang Niệm Tư nghe xong thì cũng không đoái hoài tới đứa nhỏ mà lập tức thị châm cầm m.á.u cho Trương Linh Linh.
Cô ấy sinh con chỗ xé rách cơ thể, nhưng may là Giang Niệm Tư đã sớm chuẩn bị, cô cầm kim khâu lại cho cô ấy, sau đó lại dùng thuốc tiêu viêm mình điều chế lau qua.
Sau khi làm xong thì Giang Niệm Tư kéo cửa phòng ra, nói với Giang Hổ ở bên ngoài: “Anh Hổ Tử, anh đi tìm chút củ cải tươi xay thành nước, thêm chút đường phèn cho chị dâu Linh uống