Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 106
Cập nhật lúc: 2025-03-15 06:26:32
Lượt xem: 52
Quả nhiên, chưa tới mười phút, Tưởng Tân Lệ tao nhã nhịp bước vào phòng, ngồi ở mép giường anh, mở miệng nói với giọng thành khẩn.
“Con trai...”
Thẩm Trình mở mí mắt lên: “Có chuyện gì mẹ cứ nói.”
Bộ dạng của anh lười biếng, nốt ruồi có dưới tuyến lệ kia trông vô cùng quyến rũ.
Tưởng Tân Lệ che n.g.ự.c thầm nói, không hổ danh là do bà ấy sinh ra.
Có điều vóc dáng tên tiểu tử nên đẹp như thế mà ngay cả một đối tượng cũng không có, nghĩ đến điều đó thật đau lòng.
Không hiểu sao bà ấy lại nghĩ đến bác sĩ Giang.
Khỏi phải nói, bác sĩ Giang và con trai bà trông vô cùng xứng đôi.
Nghĩ đến khuôn mặt nhỏ bé xinh đẹp kia, Tưởng Tân Lệ liền muốn cuỗm cô trở thành con dâu của mình.
Nhưng cũng chỉ có thể suy nghĩ thế thôi.
Bây giờ chuyện chính nhất vẫn là chuyện chữa bệnh.
Tưởng Tân Lệ cảm thấy cho dù bà ấy là mẹ thì nói những lời này trước mặt con trai cũng sẽ có hơi khiến anh mất mặt.
Bà ấy suy tính xem làm thế nào để nói ra một cách khéo léo.
Suy tư một hồi, Tưởng Tân Lệ cuối cùng cũng sắp xếp ngôn từ xong, thậm chí còn dùng đến từ ngữ lịch sự.
“Con trai à, mẹ muốn hỏi con chút chuyện, lần trước con bị thương đó, có phải là bị phế luôn rồi không Thẩm Trình ngay lập tức quay đầu lại nhìn bà ấy: “Mẹ đang nói cái gì vậy?”
Nói vòng vo quá nên nghe không hiểu sao?
DTV
Tưởng Tân Lệ buồn nha, quyết định tiến thêm một bước nữa: “Chính là, có phải con không giống với những người con trai khác đúng không?”
Từ câu nói đầu tiên của Tưởng Tân Lệ, Thẩm Trình đã hiểu được ý bà ấy rồi.
Ngay tức khắc sắc mặt anh đen như đáy nồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-106.html.]
“Mẹ kêu con tới chính là vì chuyện này sao?”
Anh không phủ nhận!
Tưởng Tân Lệ mở to mắt, nhích lại gần anh: “Con trai, thật sự không được sao?”
|| Bà ấy đau lòng ôm đầu biểu tình: “Không trách được sao con không chịu đi coi mắt, không trách được sao con lại không chịu kết hôn...”
Thẩm Trình lần đó bị thương, đánh mất đi khả năng sinh sản rồi.
Nhưng chức năng nên có của người đàn ông thì anh đều có nhé.
Vốn dĩ anh định giải thích rõ ràng một lần với mẹ nhưng anh thay đổi suy nghĩ rồi, có lẽ để cho bà ấy hiểu lầm có thể cản được bà liên tục sắp xếp những cuộc coi mắt mù quáng cho anh.
Vì thế Thẩm Trình im lặng không lên tiếng.
Tưởng Tân Lệ bỗng nhiên yêu thương đưa tay lên xoa đầu anh một cái: “Ngày mai mẹ và con cùng nhau dẫn ông nội đi tái khám nha, bệnh ở chân của ông nội có bác sĩ có thể chữa trị khỏi đấy”
Bà ấy cũng không dám nói thẳng là ngày mai chủ yếu là muốn dẫn anh đi khám, sợ con trai da mặt mỏng thấy không vui nên chỉ có thể dụ dỗ trước vậy.
“Mẹ nói thật sao?” Thẩm Trình có chút kích động. Bệnh ở chân của ông nội anh biết là mãi không tìm được bác sĩ giỏi có thể chữa trị dứt điểm hoàn toàn.
Tưởng Tân Lệ trách anh: “Mẹ còn có thể gạt con Sao?”
Ánh mắt Thẩm Trình chứa tia kỳ lạ nhìn bà ấy: “...Số lần mẹ lừa con còn ít sao?”
Tưởng Tân Lệ: “Ây da, tiểu tử thối này nói nhiều như thế, ngày mai con dẫn ông nội đi là được rồi.”
Có thể trị hết bệnh của ông nội thì đương nhiên Thẩm Trình sẽ không từ chối.
Lúc ông cụ Thẩm từ phòng khám về tới nhà ước chừng buổi trưa. Mới đầu cảm giác còn không rõ rệt lắm nhưng đến buổi tối nhìn vết sưng tấy giảm đi rõ ràng, đầu gối không đỏ lên nữa thì vừa thán phục vừa vô cùng kinh ngạc. Lại có thể tiến triển nhanh như vậy?
Không chỉ mỗi ông mà ngay cả Thẩm Vũ Lâm cùng Tưởng Tân Lệ đều cảm thấy rất ngạc nhiên. Bọn họ nghĩ rằng cái này cũng phải mất thời gian một tuần, không nghĩ tới chỉ một khoảng thời gian buổi chiều mà chân ông cụ cư nhiên tốt lên nhiều như thế.
Wow, bác sĩ tiểu Giang này cũng quá lợi hại đấy chú?
Thẩm Vũ Lâm cầm gói thuốc Giang Niệm Tư kê ngâm vào nước thoa lên chân ông cụ, vừa thoa vừa hỏi: “Ba, bây giờ người cảm thấy thế nào rồi?”