Bà : "Nếu bán sáu xu, sẽ mua của nhóc vì của ."
Trứng do mấy em mang đến rõ ràng là lớn hơn của bà một cỡ, nếu bán thì đương nhiên chọn quả to hơn để mua.
Một quả trứng rẻ hơn một xu, đó là một lợi thế lớn lúc , cho nên giỏ trứng của bà sẽ bán , bọn họ Tiểu Hải cũng đừng hòng nghĩ bán một quả nào.
Bà thấy vợ Tần đến, vội vàng chào hỏi: "Người chị em, mua trứng , mỗi quả năm xu!"
Tiểu Hải chậm rãi : "Bà ơi, trứng của cháu lớn hơn một cỡ, bên trong trứng hai lòng đỏ, mỗi quả sáu xu."
Lúc gà mái ăn đủ chất dinh dưỡng, ít trứng hai lòng đỏ, nhiều cho rằng gà mái chỉ đẻ trứng hai lòng đỏ nếu ăn tắc kè hoa ở ngoài đồng.
Nếu ai đánh quả trứng hai lòng đỏ thì đó là giải độc đắc, cái loại đó thể để nhiều ngày.
Lúc Tiểu Hải lời , hai phụ nữ đang xổm nhặt trứng ở chỗ bà lập tức trở nên hứng thú, vợ Tần tới, thẳng quầy hàng.
Bà già bên cạnh nóng nảy , một bà vợ một đôi giày vải nhung, là vải kaki màu đen gọn gàng chỉnh tề một chỗ vá, tóc chải gọn gàng bóng loáng.
"Người chị em, mua của ! Chị mua mười quả sẽ cho thêm chị một quả!" Bà sức thuyết phục.
Hai má của Tiểu Hà càng phồng lên vì tức giận.
Ông Phúc : "Hay để bà lớn quyết định mua chỗ nào . Không thể cứ nhắm mắt mà mua, chọn thật kỹ."
Trứng của bà tất cả đều sạch sẽ, một còn dính m.á.u hoặc phân gà, trong khi phần cùng của quả trứng của Tiểu Hải đều nhẵn bóng, màu đỏ và trắng, sạch sẽ và sáng bóng, thoải mái.
Mẹ vợ Tần một chút hỏi: "Trong giỏ còn bao nhiêu quả?"
Tiểu Hải: "Bà ơi, bà hết ạ?"
Mẹ vợ Tần gật đầu: "Nếu nhóc bán rẻ thì bà mua hết."
Tiểu Hải , hất cằm sang mụ già bên : "Bà ơi, bà bên bán năm xu một quả, rẻ hơn nhiều. Nhìn thì hình như sáu bảy mươi quả, bà mua của bà cũng thôi."
Bà đỏ mặt tía tai cạnh sững sờ, chuyện quái gì?
Mẹ vợ Tần cũng ha hả, hai em sinh đôi giống hệt , thật tuấn tú, thật khiến hảo cảm. Trời sinh năng lực như , bà mang về nhà cháu trai!
Bà : "Bản nhóc bán rẻ, chịu để bà mua chỗ khác ?"
Tiểu Hà và ông Phúc cũng tò mò.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-92.html.]
Tiêu Hải nhẹ nhàng : "Bà mua của bà , cháu sẽ đưa một quả của cháu cho bà, đợi đến lúc nấu cơm bà một chút, bà sẽ mua chỗ cháu thôi."
Bà già : "..."
Cái thằng nhóc trộm cắp gian manh!
Mẹ vợ Tần ha hả: "Nhóc bán một quả sáu xu, một xu cũng bớt, nhưng vô cớ cho bà một quả chịu thiệt sáu xu, nhóc gì?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Bà già cũng Tiểu Hải với đôi mắt tròn xoe như hạt đậu, trong khi ông Phúc, Tiểu Hà và cả bán hàng rong bán gà vịt bên cạnh cũng tò mò nhóc.
Tiêu Hải chút hổ, chậm rãi : "Bà mua nhiều như , là là khách hàng lớn, nhất định là chủ quán ăn. Nếu cảm thấy trứng của cháu , tự nhiên đến mua."
Mọi đều nghĩ: Quả nhiên bé họ cũng nghĩ .
Thời buổi , bình thường ít khi mua sáu bảy mươi quả trứng lắm, dù để lâu cũng sẽ hỏng.
Cậu bé từ nhỏ đầu óc như , tất cả nhóc trong mắt mấy phần thiết tha.
Tất cả đều khen ngợi Tiểu Hải, Tiểu Hà tự hào và kiêu ngạo hơn bé, phồng má lên với mụ già đang chống tay.
Lần đến lượt bà tức giận.
Mẹ vợ Tần đương nhiên trứng của Tiểu Hải, vì chúng to và hai lòng đỏ, bà đập một quả trứng hai lòng đỏ chảo trứng rán.
Mấu chốt là ông già háu ăn rằng quả trứng vô cùng thơm!
Bà khí khái, cũng một chút.
Tiểu Hải: "Bà ơi, là bà mua bốn mươi quả . Nếu bà còn cần thì ngày mai chúng cháu sẽ gửi cho bà?"
Mẹ vợ Tần khó hiểu hỏi: "Tại ?"
Tiêu Hải lộ một nụ : "Đủ cho nhà ăn, quán ăn , ăn của bà bên cũng , thể tiết kiệm tiền."
Những xung quanh thuyết phục, sợ rằng đứa nhỏ !
Cậu bé điều , sẽ thích mua trứng của bé hơn, bà già bên cạnh cũng tâm phục khẩu phục, tâm tư cạnh tranh.
Trứng gà của ngon bằng , chịu thua.
Mẹ vợ Tần càng hai đứa em càng thích, bà nhịn với ông Phúc: "Anh , cháu trai của thật là hiếm . Nếu nó lớn hơn thì lẽ còn nhiều bản lĩnh hơn."