Xuyên Thành Mẹ Ruột Nam Chính - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-08-06 21:57:20
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Vân hiệu: "Tiểu Dã, xuống , đừng bới trứng !"

Cô cúi đầu, nhẹ giọng với hai đứa con: "Nhà chúng nhiều trứng như , ăn trứng chim cũng gì lạ. Vả , chim vất vả lắm mới đẻ vài quả trứng để ấp chim con, chúng lấy chúng tddi thì sẽ thể nở chim con, đáng thương ?"

Cô giải thích ngắn gọn mối quan hệ cộng sinh giữa các loài chim và môi trường cho các bạn nhỏ.

Tiêu Hải lập tức gật đầu: "Sau con đều bắt nữa."

Tiểu Hà cũng mở mang kiến thức một phen, nước mắt lưng tròng: " , chúng thể ăn chim con, chúng nó đáng yêu, chúng cũng ăn sâu bọ."

Con mèo hoang nghiêng đầu bọn họ, cuối cùng để trứng chim xuống, nhảy xuống, phóng nhanh xuống ngọn núi.

Khi xuống đến chân núi, nó chạy như bay về phía khúc sông, hai đứa bé cũng ngừng kêu lên.

Ở đây một hồ nước lớn đào nhân tạo chân núi, mùa lũ thông với các mương sông khác để trữ nước và tưới tiêu cho vùng đất canh tác xung quanh.

"Anh Tiểu Dã, đừng xuống sông, nước sâu!" Tiểu Hà hét lên và đuổi theo.

Trước khi xong, con mèo hoang ở giữa khung trung vẽ một đường parabol và lao xuống nước, b.ắ.n tung tóe một đống nước.

Khương Vân đuổi theo hai đứa trẻ đến bờ sông, xuống sông nhưng thấy bóng con mèo hoang .

Con mèo càng ngày càng hoang dã, kể từ đầu tiên Tống Chiêm Cường đá xuống sông, nó vẫn luôn bơi sông để bắt cá.

Sông nhỏ cạnh thôn cá lớn, hồ nước lớn thông với sông lớn ngoài thôn, mùa lũ dòng nước thông , cá lớn thì nhưng độ sâu của nước dễ bắt.

Hai em lo lắng và hét lên: "Anh Tiểu Dã, Tiểu Dã." Hai bọn họ lấy gậy mang giỏ xuống và kéo nước sông.

Đột nhiên, "rào" tiếng nước vỡ vang lên, con mèo hoang nhảy khỏi mặt nước như một con cá đang bơi, mạnh mẽ nhảy lên bờ trong ánh nắng chói chang, với một con cá diếc đang vùng vẫy trong miệng!

Con cá diếc lớn cỡ một gang tay, đầu và đuôi dùng sức giãy giụa, chút vất vả mới giữ , khi tiếp đất loạng choạng, giữ tư thế hạ cánh duyên dáng, ngã xuống phía , tiếp đất bằng một tiếng "bộp".

Khương Vân: "..."

Hai đứa trẻ , cầm cỏ tranh xiên mang cá.

Con mèo hoang thản nhiên lên, hướng về phía Khương Vân: "Meo meo."

Động tác nhỏ mềm mại, vẻ kiêu ngạo và dữ tợn đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-88.html.]

Khương Vân híp mắt, cô dùng ngón tay sờ soạng lỗ tai của nó, khen: "Thật kinh ngạc mèo con câu cá diếc lớn như , buổi tối chúng thể ăn canh cá!"

Lữ đoàn của họ nuôi cá, cá sông đến từ hồ chứa lớn ở phía xa, trừ khi hồ chứa bắt cá đem chợ bán, nếu dân làng sẽ cơ hội ăn cá.

Vân Mộng Hạ Vũ

Con mèo hoang lập tức ưỡn n.g.ự.c lắc mạnh nước sông , ánh mặt trời b.ắ.n tung tóe một vệt vàng.

Tiểu Hải: "Đây gọi là rửa nhục cũ!"

Tiểu Hà: "Tại em cảm thấy Tiểu Dã chút kiêu ngạo nhỉ?"

Họ vẫn còn nhớ rõ về con cá nhỏ bằng đầu ngón tay đầu tiên con mèo hoang nhả .

Trên mặt Tiểu Hà tràn đầy khát vọng: "Trứng gà chúng ăn đến chán , cá cũng ăn đến chán !"

Khương Vân: "..."

Một còn ăn vội khoác lác , đứa nhỏ !

Cô lấy khăn tay lau nước con mèo hoang, thời tiết ấm áp, thể của nó khỏe mạnh cũng sợ lạnh, nó rùng vài ánh nắng mặt trời và gần như khô một nửa.

Bây giờ ngày dài, bọn bọ về đến nhà mặt trời còn xuống núi.

Ông Phúc và bác hai của Khương Vân đang chuyện bên ngoài sân, họ đều là đến thăm hoặc đến lấy ổ gà .

Khương Vân mời bọn họ ở trong sân chuyện, ông Phúc đưa cho Khương Vân tấm vé vải, tiếp tục chỉnh trang.

Hai đứa bé nhặt trứng gà và ghi sổ , đó giao con gà mái khỏi bệnh cho một bác gái cầm lấy, trói chân để bà xách trở về.

Hai bà già thấy họ còn ghi sổ sách, : "Kỳ quái, họ vẫn còn ghi sổ sách."

Sau khi hai bà rời , bác hai lấy từ trong giỏ một miếng thịt nhỏ đưa cho Khương Vân: "Cha con cứu , tặng một cân rưỡi thịt để cảm ơn ông , ông lấy một nửa để cho con miếng nhiều thịt ."

Đôi mắt Khương Vân chợt chua xót, cô lặng lẽ lau nước mắt: "Bác , sắp đến sinh nhật của cha cháu ."

, nhưng thể hỏi mà đến , nếu vui, chẳng sẽ biến chuyện vui thành chuyện vui ? Cô bác hai giúp cô.

Bác hai ý liền an ủi: "Đừng lo, bác sẽ thử xem thái độ của chị dâu cho cháu ."

Thái độ cũng thăm dò qua, cũng thử nhiều nhưng chị dâu đằng phản kháng đến Khương Vân, nên bác hai cũng dám bảo đảm, nhưng bà cho Khương Vân thất vọng.

Loading...