Trương Ái Anh thấy cô ngẩn ngơ, : "Em gái, nghĩ gì mà xuất thần ?"
Khương Vân chút lo lắng: "Em đang nghĩ cách để về nhà đẻ."
Trương Ái Anh đùa với cô: "Chỉ vài bước thôi mà, tất nhiên là bộ về, chẳng lẽ em còn kiệu về hả?"
Khương Vân cô chọc , đó bèn hỏi Trương Ái Anh để nhận với chị dâu.
Trương Ái Anh : "Chị chớ mấy năm qua em khổ thế nào cũng về nhà đẻ chuốc thêm phiền phức, bây giờ em ly hôn , còn là tổ trưởng tổ ươm mầm, chỗ dựa vô cùng vững chắc đó chứ. Giờ em mà về, cũng ai dị nghị gì. Mẹ đánh hai phát, giả vờ đuổi em ngoài, em chỉ cần lau nước mắt nhận là xong."
"Không còn hai đứa Tiểu Hà với Tiểu Hải đó , hai đứa nhóc trai ngoan ngoãn theo cùng, ông bà già nhà em chắc chắc nỡ khó em nữa . Nếu chị dâu em hiểu chuyện, em đánh cũng đánh , mắng cũng mắng , lúc đuổi ngoài sẽ kéo em thôi."
Khương Vân thì thấy dễ, mặt dày trở về, chỉ tiếc là nhớ đến dáng vẻ của chị dâu đỏ hoe mắt nghiến răng nghiến lợi khi đó, cô cảm thấy lo sợ.
Nếu chị dâu tha thứ mà vội vàng về, chẳng khó ba ? Việc vui mất vui, cô gây rắc rối cho ba và em của .
Trương Ái Anh : "Nếu thật sự thì em hỏi ý kiến , nếu gia đình phản đối gì nhiều thì em hãy về, nếu vẫn phản đối, thì em cứ lặng lẽ vài , từ từ nguôi cơn giận."
Khương Vân cho rằng cách thứ hai khá .
Sau khi Trương Ái Anh , cô cũng với các chị dâu yêu nước một tiếng là cô về nhà sắp xếp đồ đạc đưa về nhà đẻ.
Vừa Kinh Trạch Diễm và hai thanh niên trí thức khác đến lấy hai thùng hạt cuối cùng, Khương Vân sẽ về nhà đẻ, cô lập tức hài lòng: "Đang trong mùa vụ bận rộn mà cô về liền về ?"
Khi cô lời , thanh niên trí thức khác cũng ghen ghét theo, bình thường trong thời gian việc ai nghỉ phép, Khương Vân dựa mà gặp ?
Nhất là Kinh Trạch Diễm sợ nhất là xuống ruộng, phơi nắng phơi gió khiến cô còn tươi tắn xinh xắn nữa, giờ cô thôi mơ trở về thành phố , chỉ còn ao ước ở trong nhà cần xuống ruộng sức việc nữa.
Lúc mới về quê, cô nhờ việc tặng đồ mà cửa , đầu cũng tác dụng, đội trưởng sản xuất sắp xếp cho cô mấy công việc nhẹ nhàng, để cô chấm công hoặc hậu cần ở lữ đoàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-85.html.]
hai năm , đội trưởng sản xuất thế bằng Tống Trường Thuận, cô tặng đồ còn tác dụng nữa!
Tống Trường Thuận là một con lừa ngoan cố, ngày nào cũng treo cái bản mặt lừa , tính tình thì thối tha, cô tặng rượu tặng thuốc thậm chí cả đồ ăn cũng .
Chẳng qua Khương Vân chỉ ngâm hạt giống thể ở trong nhà cần xuống ruộng, còn thể tự do ngoài gặp , như thế khiến khác ghen tị cho ?
Cô chặn đường của Khương Vân: "Cô dựa mà trở nên đặc biệt?"
Khương Vân lười để ý tới cô : "Tại giải thích với cô? Đội trưởng sản xuất kêu phụ trách ươm giống, bảo cần xuống ruộng, nếu phục thể với đội trưởng."
Vân Mộng Hạ Vũ
Ở đây, ngoài việc đụng tới hai đứa con trai của cô, những khác chuyện gì khác thực sự thể khiến cô tức giận.
Thái độ khinh thường của cô khiến hai má Kinh Trạch Diễm đỏ bừng, cô kiên quyết kéo Khương Vân đến chỗ đội trưởng phân xử.
lúc Tống Trường Thuận sải bước lớn bước , thì thấy tiếng cãi vã của họ, lớn tiếng : "Khương Vân việc ươm giống và bảo vệ cây con, Ủy ban đều nhất trí quyết định tăng điểm công cả năm cho cô . Mỗi ngày về đều mười điểm công, cả năm đổi."
Cậu với Khương Vân: " Về , cô chỉ cần phụ trách ươm giống và ruộng hành lá, cô cần lo lắng mấy chuyện như ruộng cuốc đất gì cả."
Kinh Trạch Diễm xong lập tức đây chính là đang cố ý vả mặt cô !
Cô mới Khương Vân trộm lười biếng, Tống Trường Thuận đến khẳng định đãi ngộ của Khương Vân?
Tận mười điểm công?
Dựa ? Chỉ cần ngâm vài cái hạt, nảy mầm là thể mười điểm công? Còn cả năm đổi, chỉ cần phụ trách ươm giống là cần xuống ruộng cày cuốc!
Dựa chứ!
"Đội trưởng, ngâm hạt thì ai chả ngâm, cần gì cho cô nhiều điểm như , còn cần xuống ruộng?" Kinh Trạch Diễm phục.
Tống Trường Thuận liếc cô : "Ồ, nếu trí thức Kinh thể ngâm hạt giống, đảm bảo tỷ lệ nảy mầm một trăm phần trăm, thì cô cũng thể phụ trách việc ."