Ông Phúc thấy nét mặt Khương Vân gì nhưng sợ trong lòng cô còn tức giận, nên an ủi hai câu: “Hễ là và sẽ điểm giống , bản lĩnh vẻ mặt xuất chúng thì sẽ sợ ở đằng . Cha là từng trải, cái gì cũng thấy, cần để ý tới.”
Khương Vân nhẹ nhàng : “Cha, con cũng suy nghĩ như .”
Bọn họ về đến nhà, mèo đen từ chỗ cao nhảy xuống.
Khương Vân cúi ôm, gãi gãi cổ nó: “Khát nước hả, hồi trưa chơi ở chỗ nào?” Cô đặt mèo đen ở bệ cửa sổ, chuẩn một chén nước linh tuyền cho nó uống.
Bọn trẻ cụng đầu chạm trán thì thầm vài câu, Tiểu Hà kéo Khương Vân xuống, Tiểu Hải mở một quyển vở lật cho cô xem: “Mẹ, đây là sổ trứng gà, xem một chút xem.”
Từ ngày Khương Vân giao trọng trách cho bọn trẻ, ông Phúc lấy vở và bút máy dạy bọn chúng sổ sách.
Khương Vân: “Oa, chúng thật nhiều trứng gà!”
Khắp nơi trong thôn đều đến trị nhiều gà đang ấp trứng, đều để ở nhà Khương Vân hai ngày mới ôm về, cho nên trong nhà luôn mười con gà mái ở qua đêm.
Hai ba ngày thì gà mái sẽ trứng, như chủ nhân sẽ trả thù lao, trứng gà tự nhiên sẽ ngày càng nhiều.
Tiểu Hà: “Mẹ, trứng gà trong nhà ăn hết, cũng thể mang bộ tặng cho khác, chúng thể mang bán ?”
Khương Vân trìu mến bọn trẻ: “Hai con vẫn còn nhỏ.”
Trẻ con bảy tuổi, chuyện lớn , lớn để gì?
Thấy Khương Vân do dự, Tiểu Hải : “Con và Tiểu Hà thể tập buôn bán, một quả trứng sáu tệ, sẽ ai chú ý!”
Chợ ở nông thôn đều lã xã viên trong thôn mang sản phẩm ngoài để đổi tiền khẩn cấp hoặc các vật khác, nhân viên an ninh quản lí thì chỉ bắt những kẻ đầu cơ trục lợi mặc kệ những buôn bán nhỏ, nên sẽ một từ thị trấn xuống nông thôn để mua đồ ăn ngon mà tiện nghi, ví dụ như trứng gà.
Nông dân đổi tiền, bọn họ đều sẽ mua trứng gà, như tất cả đều lợi.
Bọn nhóc thấy Khương Vân cắt hành tây chăm giống cho tổ trưởng, một ngày một đêm sẽ mười điểm, cho coi gà đang ấp để kiếm trứng, bọn chúng cũng thể tụt phía .
Tiểu Hà: “Mẹ, con và Tiểu Hải đều kiếm tiền nuôi gia đình, hai con như nhưng cũng là đàn ông!”
Tiểu Hải gật đầu, khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêm túc : “Tuyệt đối thể kém hơn Tống Chiêm Cương!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-73.html.]
Phụ nữ trong thành phố ăn mặc như thế nào, thì Khương Vân cũng ăn mặc như thế đó!
Khương Vân: “…” Bọn nhóc cưng chiều cô như , thật khiến cô cảm động.
Xem thiên phú của nam chính thể áp chế , chỉ là hiện tại tính tới việc buôn bán ?
Ông Phúc cô lo lắng cái gì, : “Con gái cần lo lắng, lúc chợ thì cha cũng thể dạo một chút.”
Nếu ông Phúc cùng thì việc gì, Khương Vân yên tâm, chỉ bảo bọn họ chú ý nghỉ ngơi mệt mỏi.
Thấy Khương Vân đồng ý, đôi mắt đen nhánh của Tiểu Hà lộ vẻ giảo hoạt: “Mẹ, như chúng mua thêm gà mái chắc vấn đề gì ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ba con gà ấp trứng của bác hai chữa khỏi, ở nhà chừng mười ngày là trứng, ngày hôm nhà họ Khương thím hai Tống đến, Khương Vân để bà mang trở về, lúc còn dư hai.
Bọn nhóc nghĩ nếu so thắng Tống Chiêm Cương, khẳng định nuôi nhiều hơn hai!
Tiểu Hải hằng ngày nhiều cẩn thận quan sát, trong lòng hướng , nhóc : “Ông của Đại Trụ bệnh mà nhà bọn họ thiếu tiền, bà của nó bán gà mái. Con và Tiểu Hải mỗi một đồng tiền, còn thiếu…”
Khương Vân: Con trai thật lợi hại, sắp xếp thứ vô cùng rõ ràng.
Không đợi cô mở miệng, ông Phúc lập tức : “Còn sẽ là phần ông, chúng ba mua gà mái, cùng bán trứng.”
Tiểu Hà: “ đó, nhiều trứng gà sẽ mua thêm gà mái, đến lúc đó để chúng nó ấp gà con, ha ha, tuyệt vời!”
Cậu nhóc lôi kéo tay của Khương Vân, ngửa đầu mắt long lanh mong đợi nàng, giọng cũng chút nũng: “Mẹ, thể ?”
Dường như Khương Vân thể thấy từ đôi mắt đen láy đó cả một dải ngân hà.
Cậu nhóc thích , ngọt ngào ấm áp say lòng , thế cho nên khi nữ chính đang cùng nhân vật phản diện trai một tình yêu đau khổ khắc cốt ghi tâm thì cũng kiềm sự mê luyến, ấm áp của em trai , khi nhóc c.h.ế.t thì cả đời hoài niệm cặp mắt năm xưa như dòng sông đầy rực rỡ.
Cô ôm hai con trai trong ngực, cảm thấy trong lòng một mảng mềm mại: “Đương nhiên thể, sẽ giúp các con ấp trứng gà, đặc biệt sẽ giúp các con ấp gà con.”
Kiếp , cô bọn trẻ cuộc đời xán lạn đầy thành tựu, phụ trợ cho khác, càng vì cô nữ chính mà em phản bội .
Tiểu Hà đột nhiên than thở: “Rốt cuộc con gái của Tống Chiêm Cương đen đến mức nào, thật là tò mò quá .”