Con nó, khi cái con quỷ cái ở nhà bà thì chẳng thấy chữa trị cho con gà nào!
Khi tin thể kiếm mười quả trứng bằng cách chữa cho một con gà, bà Tống nổi cơn ghen tuông tại chỗ!
Cái đó hẳn là của bà mới !
Bà xông giật lấy, nhưng may rằng Bí thư Tống rõ khi ký giấy ly hôn rằng vợ chồng thì để ý đến duyên phận, khi duyên hết mới thể rời , đặc biệt gây cản trở cho đối phương.
Nếu cái cớ nào đó hợp lý, bà sẽ chỉ khiến Bí thư Tống thêm chán ghét mà thôi.
đúng lúc , Khương Vân đụng bà , những chào mà còn xúi giục cháu bà chào theo nữa.
Đồ vô ơn bội nghĩa!
Khương Vân dừng , chồng cũ của cô là đồ chó thì chồng cũ cái gì chứ!
Tiểu Hải và Tiểu Hà ở một bên nắm tay Khương Vân ở một bên. Tiểu Hải và Khương Vân giống , chút d.a.o động, nhưng Tiểu Hà qua với bà Tống: "Một tiếng bà nội một đồng, bà gọi bao nhiêu tiếng?"
Tiếng gầm cay nghiệt bén nhọn của bà Tống khiến đám mèo đang phơi nắng chân tường sợ tới mức nhảy lên tường trong nháy mắt.
Khương Vân nắm tay hai đứa con trai, : "Chỉ cần phạm pháp, chúng thích thế nào thì thế đó, cần để ý khác .”
Tiểu Hải gật đầu: "Mẹ, nhớ kỹ .”
Tiểu Hà hì hì: "Mẹ, ông Phúc đời chẳng ai ngày mai , nên hôm nay nhất định khiến bản vui sướng.”
Trẻ con lời của già, một loại hồn nhiên rảnh thế sự.
Khương Vân mỉm , sâu trong lòng cũng cho là đúng, ngày mai điều bất trắc gì, chẳng ai thể , con trai của ông Phúc hy sinh, cô xuyên qua.
Vậy nên, cô mong chờ ngày mai, nhưng cũng bạc đãi hôm nay.
Mỗi ngày bản hài lòng, bản vui vẻ, đều quan trọng hơn bất cứ điều gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-40.html.]
Mẹ chồng cũ, tính là cái rắm!
Khương Vân dắt hai em đến nhà Vương Thúy Hoa lấy chăn đệm, cửa thì chạm mặt con dâu thứ hai của Vương Thúy Hoa là Dương Kim Linh đang ở cửa chuyện với một chị dâu hàng xóm.
Khương Vân chị dâu , Dương Kim Linh cố xụ mặt vờ như thấy, đầu chuyện với chị dâu hàng xóm.
Chị dâu hàng xóm hổ, chủ động chào hỏi Khương Vân.
Nhìn bóng lưng của Khương Vân và hai đứa trẻ, một tay Dương Kim Linh vịn thắt lưng, một tay vuốt bụng, bĩu môi : "Coi như ! Có một đúng là cảm ơn, ở nhà mười ngày như , hết ăn uống, mà thấy chút biểu hiện gì.
Chị dâu mỉm : "Cô mới ly hôn ở riêng, thể biểu hiện gì chứ. ”
Dương Kim Linh trợn mắt: "Nếu tâm, thì nghèo nữa cũng thể biểu hiện , nếu tâm, chút biểu hiện cũng nỡ bỏ .
Chị mang thai bốn tháng, bây giờ cũng quá lộ bụng, nhưng chị ưỡn bụng lớn như mang thai tám tháng .
Bởi vì lúc sảy hai , hai năm mang thai, khi mang thai đứa thì vô cùng yếu ớt.
Mấy ngày chồng bảo Khương Vân và hai đứa trẻ đến ngủ chị bất mãn, hàng ngày cau mặt với trong nhà.
Ngày hôm vì chị dâu cả Trương Ái Anh qua đội để hỗ trợ trông nom mạ khoai lang mà kịp về nhà nấu cơm, hai em Đản - Đản ầm ĩ đuổi gà đuổi chó trong sân, chị bèn cho rằng chị dâu cả cố ý ép chị nấu cơm, tức giận đến mức lóc một lúc chạy về nhà đẻ ở vài ngày.
Đêm qua mới trở về, bởi vì hai em Đản - Đản và Tiểu Hải, Tiểu Hà chuyện mèo đen, trong lòng chị vui, oán giận với chồng rằng mèo đen may mắn, rõ ràng là chị dâu cả xúi giục hai đứa cháu đến thứ .
Có ý kiến với chồng và chị dâu cả, đương nhiên cũng Khương Vân mắt.
Hai chuyện phía , đúng lúc thấy em Đản - Đản đang chơi nhảy ô với mấy đứa trẻ, nhất thời vui, gọi bọn trẻ về phơi rơm để nấu cơm.
Lúc thím hai Tống từ trong ngõ , bà với Dương Kim Linh: " chiếm nhà dân, chồng cô tặng gà mái lấy bao nhiêu trứng ?
Dương Kim Linh: "Gà gì trứng gì?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Thím hai Tống: "Mẹ cô cho cô ? Không bà cho cháu dâu vài con gà mái để đẻ trứng ? Còn tặng một gáo lớn thức ăn cho gà. Chậc chậc, lúc nhà ai mà luyến tiếc ăn trứng gà , đều tích để đổi dầu muối, chồng cô tiếp tế cho khác, đúng là hào phóng.”
Ngày đó Khương Vân tới lấy gà thì Dương Kim Linh ở nhà, mà bình thường chị cho gà ăn, khi trở về đương nhiên cũng ai với chị .