Hai đứa nhỏ dẫn theo một đám trẻ con chạy chạy hỗ trợ chụp ảnh, để cho Đinh Quế Mai và Khương Thịnh cũng cảm giác cô dâu chú rể.
Bác gái hai cũng xin chụp một bức ảnh cùng chồng, kết quả hai đầu gỗ giống như chẳng quan hệ gì cứ khách sáo mà ở đó.
Tiểu Hải: “Lại gần chút nữa!”
Bác hai e thẹn gần sát một chút.
Tiểu Hà: “Lại gần hơn nữa!”
Bác gái hai gần thêm chút nữa, ông thấy cọ tới dịch một sợ hai chạm bên , nét mặt già nua đỏ lên thấp giọng : “Làm cái gì mà gần như , để chê !”
Thiết Đầu và Trụ Tử lớn tiếng kêu: “Hai vợ chồng chụp ảnh thì nắm tay , nắm tay cho chụp!”
Nhóm xã viên đều câu nệ, ở mặt khác càng là vợ chồng thì càng khách sáo tránh nghi ngờ. Lúc mấy đứa nhỏ chụp ảnh chung cho cặp vợ chồng đều yêu cầu nếu trẻ thì ôm eo còn lớn tuổi thì nắm tay. Dù cũng thể để họ giống như cọc gỗ như !
Vì thế một nhóm cụ già đều đẩy đây chụp ảnh do Tiểu Hải, Tiểu Hà nhiếp ảnh gia, Thiết Đầu và Trụ Tử sẽ phụ trách kế hoạch tạo dáng, yêu cầu những đó tạo dáng cứng đờ theo sự chỉ đạo của mấy đứa.
Vậy nên những dáng như chống nạnh, ôm, nắm tay thậm chí còn cả hôn lên mặt cũng đều hết.
Lúc đầu nhóm xã viên vẫn còn ngượng ngùng, kết quả phát hiện đều như nên bọn họ càng lúc càng cởi mở hơn, đến mức chỉ thấy răng chứ thấy mắt. Còn những bà lão đến rơi cả răng đó to ngại ngùng che miệng , cuối cùng vẫn hai đứa nhỏ chụp .
Bọn nhỏ chơi vui vẻ vô cùng, ở bên Khương Vân và Viên Dã cũng kết thúc và đang trở sân.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đi ngang qua nơi chụp ảnh, thấy bọn họ đang chỉ huy ở nơi đó nên cũng dừng chân xem một lúc.
Trịnh Tất Thần cũng mang theo một chiếc máy ảnh nên cũng chụp ít.
Lúc đột nhiên linh cảm nên trực tiếp trèo lên một cây liễu to ở bên cạnh, tách tách chụp ngừng trong đó Khương Vân, Viên Dã, ông Phúc, Đinh Quế Mai, Khương Thịnh còn cả hai đứa nhóc đang bận rộn cùng với Lý Minh Vệ, Triệu Kim Nghĩa đang chờ một đống chụp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-282.html.]
Trời xanh tuyết trắng, màu sắc đỏ thắm của cô dâu xinh , chủ rể tuấn tú, những già đang cùng tụi nhỏ chơi đùa, tất cả những hình ảnh hài hoà náo nhiệt như , nhân gian tràn ngập khí pháo hoa.
mà chú ý ở một góc độ còn xuất hiện khuôn mặt hung dữ cùng mái tóc lộn xộn của bà Tống và Dương Hoè Mật.
Trịnh Tất Thần cảm thấy bản một bộ tư liệu sống.
Ở bên Lý Minh Vệ đang cắn hạt dưa vẫy tay với : “Tuyên truyền Trịnh, nhớ một bài báo cho bộ quân đội của chúng gửi qua đây nhé, chúng cũng sẽ đăng nó lên báo quân đội.”
Đây chính là một hôn lễ quân đội khác biệt, cả quân dân đều vui vẻ nên đáng để tuyên truyền.
Trịnh Tất Thần lanh lẹ nhảy xuống từ cây, Triệu Kim Nghĩa đỡ nhỏ giọng : “Ở bên một bà lão là của Tống Chiêm Văn ?”
Trịnh Tất Thần cũng thấp giọng : “ là , khuôn mặt ghen ghét méo xẹo của bọn họ kìa.”
Trong lòng lạnh, lúc còn ghen ghét cái gì? Để các còn ở phía . Tống Chiêm Văn trong sạch thì Tống Chiêm Cương thể trong sạch ? Chờ tới khi hai đứa con trai của bà Tống cũng đánh cho hiện nguyên hình, lúc trở về lữ đoàn trong nông thôn ruộng thì bà mới cái gì gọi là báo ứng,
Khương Vân dựa Viên Dã, mặt mày đều hiện lên ý dịu dàng với Viên Dã: “Anh xem, những đều đơn giản, vui vẻ, đây chính là pháo hoa trong nhân gian.”
Viên Dã ôm lấy eo cô, giúp cô đội mũ áo khoác mỉm : “Có lẽ đây là nguyên nhân mà thần tiên thích hạ phàm.”
Khương Vân nhẹ nhàng chọc một cái: “Nói cứ như hiểu lắm .”
Viên Dã vô tội: “Mấy lời thoại đều là đàn ông , Ngưu Lang Chức Nữ, Đổng Vĩnh và thất tiên nữ, đến ngay cả thần nữ Vu Sơn Tương Vương* đều ?”
*Thần nữ Vu Sơn Tương Vương: Đây là một truyền thuyết về Thần nữ núi thiên Vu Sơn trị thuỷ sông Trường Giang của Trung Quốc.
Khương Vân: “Nếu như thì Liêu trai của Bồ Tùng Linh* mới chơi vui, cũng là con chồn lớn của thôn chúng rốt cuộc thành tinh .”
*Truyện nhắc đến chính là bộ truyện nổi tiếng Liêu trai chí dị của Bồ Tùng Linh.
Viên Dã khẳng định: “Nó cũng chỉ là chồn thôi thể thành tinh , khi xây dựng đất nước thể thành tinh .”