Tuệ Linh: “Hôm nay là ngày kết hôn của cô , đánh , bà nhanh cút .”
Lúc Dương Hoè Mật mới lấy vẻ bình tĩnh, đây là ngày kết hôn của Khương Vân! Cô, cô cũng chỉ là một phụ nữ chú em nhà vứt bỏ, cô tư cách gì kết hôn?
lúc , tiếng của Tống Chiêm Quân đang gân cổ lên hô ở trong sân: “Cô dâu chú rể tới lữ đoàn vái lạy trời đất!”
Hiện tại nếu trong thôn kết hôn, để tỏ vẻ kính trọng với thì đều sẽ đến lữ đoàn vái lạy.
Đây chính là phần long trọng nhất cũng như nhất trong hôn lễ bởi vì thể thấy cả cô dâu và chú rể cùng tới.
Nếu như chú rể nhỏ bé, sức yếu thì sẽ nắm lấy tay cô dâu, ai khoẻ hơn thì cõng lưng hoặc bởi vì đường xa nên từ cửa lữ đoàn cõng lưng.
Trong tiếng ồn ào, nhóm xã viên nhanh chóng chạy tới, hướng ánh mắt về cửa, sôi nổi hô: “Chú rể đang cõng cô dâu lưng tới, mau xem! Đẹp trai quá!”
Có ánh mắt sắc bén hô: “Đâu cõng rõ ràng đang ôm! Chú rể sức lực khỏe thật!”
Dương Hoè Mật thấy một đàn ông dáng cao thẳng mặc bộ quân phục đang ôm một phụ nữ mặc áo đỏ . Trên bọn họ phủ đầy lụa đoá hoa màu đỏ thẫm, bên mái tóc của phụ nữ còn cài một cái trâm đoá hoa hồng nhung, càng khiến cho đó hơn so với hoa.
Cô hốt hoảng suy nghĩ đến bộ dáng khi Khương Vân gả cho Tống Chiêm Cương, trực tiếp đưa cô trở về đó chỉ một tiếng đây là vợ . Trong nhà tiệc rượu, cũng đến lữ đoàn, bữa cơm đầu tiên bà Tống thét chói tai bảo Khương Vân .
Khi đó chẳng một chút vui mừng của việc kết hôn gì ngược giống như tuỳ ý tìm một giúp việc về nhà.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngày đó so với ngày hôm nay giống như là hai thế giới, cô nghĩ ngợi rõ rốt cuộc Khương Vân lấy may mắn ở là do mắt Viên Dã mù.
“Đi mau! Mọi sắp rải kẹo ! Mau đuổi !” Bọn nhỏ thét to lao .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-281.html.]
Tiếng pháo hoa “bùm bùm” cũng vang lên Dương Hoè Mật kinh hồn nhảy dựng cả lên, cô tụi nhỏ xô xô đẩy đẩy té ngã xuống mặt đất, chật vật chịu nổi.
Chờ tới khi phần lớn đến trong phòng lữ đoàn, đường cũng chỉ còn lưu những mảnh xác pháo hoa, nó giống như đang nhạo cô . Sau đó cô thấy bà Tống đang nghiêng ngả lảo đảo từ trong nhà , miệng bà vẫn còn kêu: “ là thiên lý, mắt mù hết , để một con đàn bà xa về kết hôn.”
Mẹ chồng nàng dâu lập tức ôm đầu bắt đầu rống.
Bà Tống thấy Dương Hoè Mật đang chân thật như còn nghĩ rằng cô đang đau lòng cho Tống Chiêm Cường, cùng căm hận Khương Vân.
Tống Chiêm Cường giam ở ngục giam hai của thành phố, đừng là Tống Chiêm Văn gì mà đến ngay cả Tống Chiêm Cương gọi điện thoại, tự tìm phó ngục giam và trưởng ngục giam cũng chẳng thể gì . Sau để bác cả hỗ trợ cầu xin, kết quả bác cả Tống trực tiếp cự tuyệt.
Bác cả Tống lao cũng gì , chuyện mất mặt mũi, nếu cũng chỉ tự rước lấy nhuc, tìm thấy nhược điểm.
Vì thế Tống Chiêm Cường cứ thế nhốt ở ngục giam hai thành phố và chịu sự tra tấn.
Lần bà Tống cùng với Tống Chiêm Văn tới thăm tù phát hiện đứa con vốn luôn khí phách hăng hái đầy tinh thần phấn chấn nay uể oải chịu nổi, da vàng vọt gầy gò do đánh tàn nhẫn mà lúc đường vẫn luôn nhón chân giống như thọt.
Những thứ bà Tống đau lòng thôi, kiêu ngạo lớn nhất trong cuộc đời bà chính là ba đứa con trai , đứa con trai đầu học hành , đứa thứ hai đối nhân xử thế, đứa thứ ba thì sức lực hiếu thuận. Hiện tại ba em thì gãy mất một , bà thể đau thắt tâm can ?
Chờ tới khi thằng thứ ba ngục chỉ sợ đời cũng huỷ hoại.
Làm mà bà thể hận Khương Vân cho ?
Vốn dĩ Dương Hoè Mật còn đến chuyện gặp ở ủy ban cách mạng huyện, kết quả lúc cũng dám gì.
Ở bên bà Tống lóc lau nước mắt thì ở bên lữ đoàn chiêng trống vang trời thật sự náo nhiệt, từ già tới trẻ đều theo nhặt kẹo ăn, mở miệng sôi nổi lời chúc phúc may mắn.
Chờ tới khi cô dâu chú rể trờ về từ lữ đoàn, Đinh Quế Mai và Khương Thịnh cùng các bậc bề cũng Tống Chiêm Quốc và Tống Chiêm Kiệt nghênh đón, sắp xếp ăn bữa cơm trưa.