Lúc thím tư Khương ở bên cạnh vẫn gì, chỉ lẩm bẩm một câu: "Vân Vân thể thẳng lưng, gả cho một thanh niên như , còn là một sĩ quan. Hai cuộc hôn nhân còn hơn một cuộc hôn nhân của , kiếm bộn tiền."
Lời chua ngoa, ở đây đều thể .
Bác hai quen mắng bà : "Vân Vân kiếm bộn tiền là ? Vân Vân trồng rau cho lữ đoàn nuôi gà vịt, nuôi bò dê, chẳng lẽ lợi hại ? Ai cưới Vân Vân nhà chúng , kiếm bộn tiền ?"
Viên Dã : "Đương nhiên là cháu cảm thấy kiếm một chậu châu báu."
Đinh Quế Mai cũng thím tư Khương mắng bà : "Thím kém như là , từ đến bây giờ thím đến một ngàn cũng tám trăm . Liên tục như , sẽ ai cảm thấy cuộc hôn nhân thứ hai của Vân Vân nên gả cho một sĩ quan vợ ưu tú như ."
Ai kết hôn thứ hai và ai chỉ kết hôn một ? Con gái của thím tư Khương vốn định tìm Viên Dã nhưng bác hai ngăn cản. Bây giờ tìm một thanh niên nông thôn, khen cũng gì để khen, trở thành đối tượng so sánh ?
Cả ngày bà cứ luôn miệng rằng chính chỉ cảm thấy là chửi bới cuộc hôn nhân thứ hai của Khương Vân gả như , bạc đãi một thanh niên như Viên Dã. Lại chú ý tới chính vẫn cuộc hôn nhân thứ hai của Khương Vân hơn nhiều so với hôn nhân của con gái bà , đến mức khiến cho bà ghen tị mỗi ngày.
Bị Đinh Quế Mai một câu vạch trần hết như khiến thím tư Khương cảm thấy hổ, bà vội vàng lớn tiếng phủ nhận: "Ôi dào, cũng như mà. cũng Vân Vân nhà chúng nên gả, ý là Vân Vân chúng gả thật ! Bao nhiêu hâm mộ đến đỏ mắt chứ."
Mọi cũng so đo với bà nữa, bà cứ như , nếu bạn vạch trần bà , bà sẽ nghĩ rằng và thể tiếp tục lẩm bẩm. Nếu bạn vạch trần bà một cách rõ ràng, bà sẽ tự chứng minh trong sạch ngay lập tức, tỏ vẻ rằng bà ý như .
Con rể mới đến cửa, Đinh Quế Mai bày đồ gói sủi cảo với thịt lợn và bắp cải.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mấy ngày bọn họ mới g.i.ế.c lợn để phân chia đợt thịt đầu tiên, còn mì trắng, bắp cải tích trữ mùa đông, Khương Vân còn mang tới một ít rau hẹ, vặn thể sủi cảo.
Rau hẹ nhà Khương Vân phủ bằng bột lúa mạch, tưới thêm nước linh tuyền nên cũng đông lạnh đến chết, chỉ là trưởng thành tương đối thấp bé. Cô cũng trồng thêm rau hẹ, lá tỏi vàng trong hầm ngầm của khu chăn nuôi, ngoài còn giá đậu xanh và giá đậu nành. Bây giờ tất cả đều gửi đến công xã và ủy hội cách mạng huyện, bọn họ cũng trả giá .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-274.html.]
Hôm nay Khương Vân cũng mang đến cho nhà đẻ một ít rau hẹ để sủi cảo, trứng chiên cùng lá tỏi vàng, ăn ngon.
Những lớn trong phòng trò chuyện mật sủi cảo, đám trẻ con của hai em thì bận rộn chụp ảnh.
Chờ bọn nó chụp hết cuộn phim mới phát hiện lời ruột thật đúng là , phim và pin trong đèn pin cầm tay, đèn pin cầm tay cũng vô dụng thôi.
Mặc dù Viên Dã bác Lý chuẩn nhiều, để cho bọn nó thể chụp hình thỏa thích. khi hai bọn nó cuộn phim quý giá đến thế nào thì nỡ chụp nữa, còn chờ ngày kết hôn với chú Viên Dã mới chụp.
Cho nên, ngay cả khi Viên Dã hiệu cho bọn nó chụp ảnh tất cả trong gia đình thì hai em cũng thấy tiếc. Chủ yếu là bà ngoại bốn ở đây mà ông nội ở đây thì gì để chụp? Đợi đến ngày kết hôn chụp càng hơn ?
Ăn sủi cảo buổi trưa xong, Đinh Quế Mai còn để một ít để Khương Vân mang về để cho ông Phúc ăn buổi tối.
Buổi chiều trò chuyện ở ván trong nhà.
Kiều Mỹ Anh còn lấy hạt dưa rang từ nhà đẻ về cho Khương Vân và Viên Dã ăn.
Lý Quế Chi giả vờ nhỏ giọng : "Chị dâu cả giấu kỹ quá, em lén lấy hai cái cũng tìm chỗ nào để lấy, chăm sóc em rể thế."
Kiều Mỹ Anh liếc mắt cô : "Em mà ăn ít ? Vỏ hạt dưa trong hố bếp từ ?"
Lý Quế Chi vội vàng chuyển đề tài: "Ôi dào, em rể, em nếm thử xem, hạt dưa thơm, hạt chắc."
Cô hỏi Khương Vân: "Đã đan quần áo len của em ?"
Khương Vân: "Còn bắt đầu , tháo cần tốn nhiều công sức."