để giữ thể diện cho ông Phúc nên ở mặt vạch trần , nhưng điều đó nghĩa là Tiểu Hải sẽ dung túng cho hành vi trộm cắp đó.
Cậu bé ghét nhất là ăn trộm! Bởi vì rằng Tống Chiêm Cương vụng trộm phụ nữ lưng ! Vụng trộm với đàn bà cũng là ăn trộm!
Vì , mỗi khi Lương Độn Nhi lấy trộm một quả trứng, Tiểu Hải sẽ gây phiền phức cho , đó trong nửa tháng Lương Độn Nhi thể lấy trộm những quả trứng về cho bà của .
Đối với Tiểu Hải, vỡ vứt , bé cho kẻ trộm, nhất là ông già xúi giục cháu trai của ăn trộm!
Vốn dĩ Lương Độn Nhi ngốc đến , nhưng hết đến khác những quả trứng mà lấy trộm đều hỏng hoặc xảy chuyện, khi về đến nhà, khó tránh khỏi cha , ông bà, chị em mắng là đồ ngốc.
Khi việc trong trang trại nhỏ, so với Thiết Đầu và Trụ Tử thì ngốc nghếch hơn, chịu mà .
Sau đó trong nửa tháng ngắn ngủi , bản càng ngày càng cảm thấy bản ngốc nghếch hơn, thậm chí còn kiềm chế những hành vi đặc biệt của kẻ ngốc mà đây , chẳng hạn như ngây dại, lóc như một kẻ ngốc, v.v.
Vốn dĩ Tiểu Hải nghĩ rằng nếu để Lương Độn Nhi thất bại, gia đình sẽ chuyện trộm trứng thất bại, chủ động gọi bọn trẻ và cho chúng , ai bọn họ thật hổ, cứ giả vờ như gì, thậm chí còn ngày càng táo bạo hơn đến Lương Độn Nhi ăn nhiều hơn, ăn no thì về nhà cần ăn nữa.
Chậc chậc, đơn giản.
Bởi vì Lương Độn Nhi quá ngu ngốc nên Tiểu Hà thông cảm cho , còn nhờ Tiểu Hải giúp .
Tiểu Hải quyết định cho một thời gian để giải quyết khó khăn, vì sợ rằng nếu cứ tiếp tục như thế thì sẽ ngu ngốc trong vô vọng mất.
Lương Độn Nhi vẫn còn đang , đó ánh mắt lạnh lùng của Tiểu Hải khiến cho ngậm miệng và bắt đầu nấc cụt.
“Tiểu Hải, cầu xin em, đừng đánh , dám ăn trộm nữa .”
Tiểu Hải: “Anh tự ăn trộm, là xúi giục ăn trộm?”
Lương Độn Nhi: “Ông bà , cha rằng trại gà là của ông , nên cứ lấy tùy ý.”
Thiết Đầu khịt mũi: “Ông thật là lười biếng, còn thua cả con gái thì thể nuôi gà ? Nằm mơ ?”
Trụ Tử cũng theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-262.html.]
Khương Quang Dập và Khương Quang Hỗn hét lên: “Cô của là chủ trang trại gà!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Lương Độn Nhi vẫn chút tự tin mà rụt cổ , rằng nó thuộc về ông của .
Tiểu Hải trừng mắt , sợ coi như kẻ phản bội nên vội cúi đầu, ngoan ngoãn cầu xin tha thứ. Trẻ em là những đứa thích chơi theo nhóm, sợ rằng chúng sẽ mang và trở thành một kẻ phản bội hoặc một kẻ gián điệp.
Tiểu Hải: “Hãy về nhà và lấy hai quả trứng để bù đắp cho những gì lấy trộm hôm nay. Ngày mai hãy mang thêm hai quả trứng nữa và ngày mốt, hãy mang một túi lúa mạch bỏ trong túi quần, chúng em sẽ đánh cho đến khi trứng lấy trộm đầy đủ trở .”
Lương Độn Nhi chằm chằm với một đôi mắt đầy nghi hoặc: “Trứng sẽ vỡ trong túi của mất.”
Đặc biệt là trứng sống.
Tiểu Hải: “Anh chịu lời em cũng , thực thông minh và hề ngu ngốc một chút nào. Anh ngu ngốc là do ông bà và cha của , bọn họ sợ thông minh quá sẽ cần bọn họ nữa.”
Ngay khi Lương Độn Nhi nghĩ , hình như đúng thật, bọn họ yêu cầu mang trứng về nhà, khi vỡ trứng, bọn họ sẽ gọi là đồ ngu ngốc, đần độn.
Cậu trông vẻ đầy cảm hứng: “Được , sẽ ! Anh nhất định thể thành nhiệm vụ!”
Tiểu Hải chỉ Thiết Đầu và Trụ Tử: “Họ sẽ chứng, em sẽ đưa sổ sách cho , những thứ sẽ thưởng cho tương lai. Nếu thể bù hết trứng mà trộm , thông minh và giỏi, ai ngu ngốc, bọn em sẽ giúp mắng họ!”
Lương Độn Nhi khích lệ khiến nhiệt huyết dâng trào.
Tiêu Hải vỗ vỗ vai : “Đi, chúng xem kỹ năng của .”
Lương Độn Nhi bay về nhà như một con chim, lúc ông đang phì phèo hút thuốc ở nhà, ông thấy liền hỏi: “Lương Độn Nhi, hôm nay mày lấy trứng ?”
Lương Độn Nhi: “Lấy , cháu ăn trộm hai cái, nhưng chúng ngon.”
Ông Viên chu miệng tham lam: “Có lặng lẽ đem chúng về ?”
Dù trứng vỡ hết nhưng trứng luộc thì cần đập, thể ăn .
Lương Độn Nhi lắc đầu: “Cháu lấy , nhưng Tiểu Hà thấy cháu , còn rằng cháu đang bỏ một thứ ghê tởm túi của .”