Viên Dã đàn ông vết sẹo và hỏi Trần Tây Lĩnh: "Phó ngục trưởng Trần, đàn ông sức mạnh lớn ?"
Trần Tây Lĩnh để chứng minh bản hề nhúng tay , phòng giam của Tống Chiêm Cường do sắp xếp, mà là do những bên lựa chọn ngẫu nhiên, nghĩ tới lựa chọn phòng tù binh g.i.ế.c .
Mặt sẹo bẩm sinh sức mạnh cường tráng, tù vì đánh và sơ suất dẫn đến g.i.ế.c , ở tù gần bốn năm còn mười năm nữa là thi hành án, thèm ngoài, suốt ngày ở trong ngục bắt nạt bạn cùng phòng.
Anh mạnh, hiện tại là bạo chúa ngục giam thứ hai, ở đây nào sợ .
Nhìn ánh mắt của Trần Tây Lĩnh, Viên Dã liền , ở cửa liếc tên mặt sẹo .
Mặt sẹo ở trong tù quen với việc thể hiện sự oai phong, đến nỗi ngay cả cai ngục cũng sợ nếu họ đến một , hơn nữa Viên Dã trắng trẻo, trai nên dễ khiến hiểu lầm chỉ là dựa mặt để ăn cơm.
"Sếp, mắt thật tinh!" Mặt sẹo phi tới mép cửa ngục, nắm lấy lan can sắt Viên Dã .
Một cai ngục dùng dùi cui chỉ tay về phía : "Lui lui!"
Mặt sẹo Viên Dã chằm chằm một lúc lâu, còn huýt sáo. Ở trong tù bốn năm, con chuột nào cũng trai, huống chi thanh niên trai trắng trẻo, vui vẻ trêu đùa công khai, đánh cũng vui vẻ.
Dù cũng là da thô thịt dày, đánh cũng quen .
Vân Mộng Hạ Vũ
Viên Dã về phía , liếc Tống Chiêm Cường đang co ro trong góc, nhướng mày lộ một nụ châm biếm.
Mặt sẹo thích thú: "Ha ha, sếp, chúng chuyện một lúc."
Viên Dã khinh thường liếc một cái, vươn bàn tay dài trắng nõn: "Thử vật tay một chút."
Cai ngục ở đằng vội vàng nhắc nhở: "Đồng chí, cẩn thận, tên lợi hại."
Viên Dã: "Không , khỏe."
Trần Tây Lĩnh liền là tín của trung đoàn trưởng Lã, tư thế kiêu ngạo giống , ý ai, chán ghét ai, sẽ giơ tay bẻ gãy cổ tay đối phương. Vừa ý thì kiềm chế, ý thì cho xuống tay.
Mặt sẹo đột nhiên rú lên, như thể một bảo vật nào đó, các tù nhân khác cũng chạy theo gào , liều mạng lay lay, vỗ cửa sắt.
"Nhìn xem, một vị sếp trai xinh , ý sẹo đao , ha ha ha!"
"Phụt phụt phụt!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-249.html.]
Sẹo đao nhổ lên tay một bãi nước bọt, xoa xoa, mỉm và nắm tay .
Viên Dã rút tay với vẻ mặt kinh tởm.
Sẹo đao: "Sếp, sếp sợ? Run sợ ?"
Viên Dã lấy từ trong túi quần một đôi găng tay lái xe màu trắng và đeo tay, tỏ ý rằng .
Sẹo đao: "Sếp ngại ở bẩn! Ha ha, sếp dáng vẻ tuấn, trắng trẻo và trai." Đôi mắt ngả ngớn.
Viên Dã tức giận, hiệu cho đến.
Sẹo đao tay cứng như sắt lập tức túm lấy Viên Dã, nghĩ đến chuyện xương cốt của biến dạng, van xin lòng thương xót, suy nghĩ một lúc cũng khiến kích động đến mức tè quần.
"Hú hú." Các tù nhân hét lên cuồng nhiệt, hăng hái hơn xem cuộc vui.
Trần Tây Lĩnh hồi hộp theo dõi và chờ đợi, ai dám tới khiêu chiến với sẹo đao cả.
Viên Dã khỏi nhăn mày , dùng ánh mắt sắc bén sẹo đao: "Dùng sức, chỉ chút sức lực ?"
Sẹo đao: "???" Chết tiệt, nếu ông đây đánh gãy bàn tay trắng nõn nhỏ bé của , cho rằng là ông đây ăn chay.
Anh dùng tám chín phần sức lực, nhưng thấy đối phương vẫn thờ ơ, khỏi dùng hết lực, nhưng đột nhiên cảm giác đối phương siết chặt năm ngón tay, đột nhiên một cỗ sức lực quấn lấy lòng bàn tay của , khoảnh khắc tiếp theo cơn đau cho run lên, nhịn liền hét lên.
"A, đau quá!" Gần như trong tích tắc, những hạt mồ hôi lăn dài mặt , quả thực là giả bộ.
Những xung quanh sửng sốt trong giây lát, đây là sẹo đao bằng sắt đó ?
Anh thể kêu đau? Viên Dã thật sự bóp đến phát đau? Viên Dã mạnh đến mức nào? Thật là tưởng tượng nổi!
Thấy sẹo đao kiên trì nổi, Viên Dã buông tay , vỗ vỗ bả vai sẹo đao, khô khan khen một câu: "Không tệ, chút sức lực."
Sẹo đao xổm tại chỗ hai tay đau đớn, hừ lạnh một tiếng.
Sau đó Viên Dã từ từ xé găng tay của và với Tống Chiêm Cường đang ở bên trong: " thể đưa , vì đừng mong đợi ngoài sớm."
Anh khẽ khịt mũi, lưng bỏ .
Lúc , các tù nhân choáng váng bắt đầu rống lên: "Sếp uy vũ! Sếp thật lợi hại!"