Tiểu Hải cảm thấy thực sự là một đối tượng , cùng với Tống Chiêm Cương giống một chút nào.
Mai đợi nhóc cùng Tiểu Hà trưởng thành đến trường học, chú Viên Dã hẳn là sẽ chăm sóc cho .
Thế nên nhóc vui vẻ chấp nhận chú Viên Dã là chồng mới của , nguyện ý chúc phúc cho tình yêu của họ.
Khương Vân con trai chút hổ, cô nhỏ giọng hỏi: "Tiểu Hải, con bỗng nhiên hỏi vấn đề , là chú Viên Dã bảo con hỏi ?"
Tiểu Hải lắc đầu, : "Sao chú Viên Dã thể chuyện chứ! Chú ngoại trừ thích , những chuyện khác đều thực sự ngốc nha!"
Khương Vân: "..."
Cô vội vàng lau dọn mặt bàn, nhưng vẫn chút tò mò: "Tiểu Hải, con ghét bỏ ? Có đứa trẻ đều sợ cha dượng kế lắm nha, con sợ ?"
Trong thôn, thường xuyên các bà kể chuyện một ít chuyện xưa về kế ngược đãi con cái, đứa trẻ con hù dọa nếu lời sẽ tìm cho nó một kế, cho nên kế và cha dượng chính là tồn tại đáng sợ.
Tiểu Hải nghiêm túc : "Con chỉ sợ khác đối xử với thôi."
Nhóc là con trai, bé sẽ lớn lên, khác đối xử với , bé thể chạy trốn! giống, là con gái, nếu bảo vệ , .
Trong lòng Khương Vân đau xót cảm động, cô qua xuống, ôm Tiểu Hải lòng: "Có đứa con trai như con, là niềm tự hào của ."
Đứa nhóc nhỏ như bảo vệ nó, cô thật sự vui và cảm động.
Thực nếu gặp gỡ Viên Dã, đời cô cũng nghĩ đến chuyện kết hôn, bởi vì một ai để ý đến chính , tâm ý yêu thương cô cùng với hai đứa nhỏ.
Còn việc Viên Dã vì như , cô cũng , lẽ chính là như .
Tiểu Hải , vẻ lớn an ủi Khương Vân: "Mẹ cần lo lắng, chú Viên Dã đối xử với chúng , chú Viên Dã từng ly hôn là việc mất mặt, cùng với Tống Chiêm Cương là tình yêu, đó là cơn nóng vội nhất thời. Hiện tại với chú Viên Dã mới chính là tình yêu."
Hơn nữa đối với bé cùng Tiểu Hà mà , gọi là chú Viên Dã cha đều chỉ là một cái danh xưng, bọn chúng sớm coi chú Viên Dã trở thành một nhà .
Ban đầu Khương Vân còn lo lắng, lúc chọc : "Con là một đứa nhóc cái gì là tình yêu chứ?"
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-234.html.]
Tiểu Hải phục: "Đương nhiên con , chú Lý với con , một thật lòng yêu thương khác, tâm ý lo lắng cho khác, quan tâm đến việc cho và nhận , như chính là tình yêu. Chú Viên Dã chính là như ."
Khương Vân sờ đầu nhóc, bất l lực : "Mẹ khả năng tâm ý lo lắng cho chú Viên Dã, còn lo lắng cho con và Tiểu Hà. Mẹ cũng thể quan tâm đến việc cho và nhận , thế nên, đây là tình yêu."
Tiểu Hải lắc đầu: "Đồng chí Khương Vân, hiểu, cũng đừng suy nghĩ mù quáng nữa."
Nếu như hiểu, thì sẽ Tống Chiêm Cương ức hiếp.
Cậu bé vẫn an ủi Khương Vân: "Mặc dù tình yêu của chia thành ba phần, nhưng con và Tiểu Hà với cùng yêu thương chú Viên Dã, đấy là gấp ba ?"
Khương Vân: Còn thể tính như ?
Trước đây cô cơ bản nghĩ đến chữ cao siêu như tình yêu, cô chỉ ưa thích thể của Viên Dã, cô thừa nhận điều đó!
Anh dáng vẻ , đối xử với cô và hai đứa nhỏ , năng lực. Một đàn ông như xuất hiện bên cạnh, cô khả năng thích.
Về phần tình yêu, đấy là dành cho những mơ mộng lãng mạn, chứ dành cho phụ nữ khói bếp như cô.
Chờ bọn họ chuyện xong, trứng gà trong nồi cũng chín, cháo ninh táo đỏ sánh và thơm ngọt, mùi thơm của táo đỏ đậm đà.
Ông Phúc cũng từ nhà qua đây, ở trong sân mèo đen chơi đùa cùng với mấy đứa trẻ.
Tiểu Hà: "Ông ơi, ông xem , Tiểu Dã trở về !"
Ông Phúc vui mừng : "Ai nha, Tiểu Dã về , thật là khách quý nha, ha ha."
Mèo đen hướng về phía ông kêu "meo" một tiếng.
Ông Phúc gọi gia đình họ ăn cơm, Khương Vân dẫn Tiểu Hải kiểm tra cô xong , đang chuẩn cuốn bánh.
Ông Phúc lấy một phong bì trong cái túi lớn đặt lên bếp: "Con gái, con nhận cái ."
Khương Vân: "Cha, đây là cái gì ạ?"
Ông Phúc: "Một chút tâm ý của cha, hiện giờ khoản cha cần dùng đến, con cầm để xây dựng nông trường nhỏ."