Cô một tay ôm lấy nó, mặt chôn bộ lông mềm mại bắt đầu nhỏ giọng kêu, thật sự cảm thấy hổ.
Tai trắng noãn của cô đưa tới bên mép, Viên Dã cũng chút khách khí, vươn lưỡi liếm.
Khương Vân giống như một dòng điện truyền tới, sợ đến mức cô vội vàng buông mèo đen , kinh ngạc nó: “Tại trong em điện!”
Cô duỗi ngón tay đụng đụng nó, chuyện gì. Cô lẩm bẩm : “Xem là do tĩnh điện.”
Bởi vì sợ tĩnh điện, nên cô cũng ôm nữa, cũng sờ, để nó qua một bên.
Cô chọc lỗ tai nó, cũng quan tâm nó hiểu liền trêu ghẹo: “ , cả lữ đoàn đều tìm em đào chuột, nhưng bọn Tiểu Hải tưởng em bỏ về nữa. Vậy ngày mai em đào , bắt chuột ?”
Viên Dã: “…” , con chuột. Hiện tại thể chia lực nguyên thần một thời gian khá lâu, hơn nữa mèo đen cần ít năng lượng, buổi tối theo cô, buổi sáng bắt chuột, sẽ vấn đề gì. Trong lúc rảnh rỗi sẽ tu luyện, cần tiêu hao quá nhiều lực lượng, thể gánh vác nhiệm vụ .
Mèo đen hướng về phía Khương Vân meo meo, tỏ vẻ thể bắt chuột.
Khương Vân , gãi cằm nó: “Đi ngủ thôi.”
Mèo đen ngoan ngoãn ghé bên cạnh gối của cô, giống như .
Khương Vân đối mặt với nó, cảm giác thật khi nó trở , mặc dù chỉ là một con mèo, nhưng cũng là vật đầu tiên bảo vệ cô.
Cô cảm kích, bạn với nó, dùng nước linh tuyền tẩm bổ cho nó.
Sau khi tắt đèn, Viên Dã vẫn thể cô rõ ràng.
Trong lúc cô nhắm mắt gần giấc ngủ, tiến tới hôn lên mắt cô, trong lòng lặng lẽ câu ngủ ngon.
Khương Vân ngủ sâu, cảm giác đang hôn , thậm chí còn cảm nhận thở quen thuộc, trong mơ mơ màng màng cô vô thức kêu lên: “Viên Dã?”
Một tiếng Viên Dã, trong nháy mắt cô lập tức tỉnh dậy, con ngươi của mèo đen trong bóng tối cũng hiện lên chút âm u.
Khương Vân tự giễu , cảm giác bản hình như uống mê hồn của Viên Dã, mới một ngày gặp bắt đầu cảm thấy nhớ .
Được , thói quen là một thứ đáng sợ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Mà tiếng kêu Viên Dã của cô cảm thấy vô cùng vui vẻ, cô nhớ , cô bắt đầu nhớ đến , là nhớ mèo nữa, mà là nhớ đến đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-232.html.]
Sáng sớm ngày thứ hai, quả nhiên mèo đen vẫn ngủ bên cạnh cô, Khương Vân vui vẻ đánh thức bọn trẻ: “Mau dậy , Tiểu Dã về .”
Mấy đứa Tiểu Hải cùng Tiểu Hà thoáng cái tỉnh dậy: “Oa, đúng là Tiểu Dã thật nè!”
Bọn nhóc đều nhào tới: “Anh Tiểu Dã, chúng em nhớ .”
Mèo đen vèo một cái, trực tiếp nhảy lên phía bệ cửa sổ, từ cao xuống bọn trẻ.
Tiểu Hà: “Oa, lâu gặp Tiểu Dã, lợi hại hơn nhiều nha.”
Tiểu Hải nhớ đến chuyện mèo tìm vợ mà Thạch Đầu , lập tức hô lên: “Anh Tiểu Dã, ngoài lâu như , tìm vợ ?”
Khi bé hỏi như , chỉ thấy ở mái nhà mắt mèo đen sáng lấp lánh, cái đuôi giơ lên cao, tỏ vẻ đắc ý.
Nếu như Viên Dã cách kiểm soát , với năng lực hiện tại dù dùng đến linh lực để hóa hình, vẫn thể ở xà nhà thực hiện những động tác đặc biệt khó.
Sau đó, mèo đen mái nhà một cách kiêu hãnh và tự hào, , thậm chí thể lùi về phía một cách dễ dàng.
Mấy đứa trẻ thấy reo hò: "Oa, Tiểu Dã hôm nay xuất hiện , trông nó càng lợi hại hơn nha!"
Tiểu Hải: "Anh Tiểu Dã, ăn cơm xong chúng bắt chuột ."
Mèo đen đồng ý kêu: "Meo!"
Tiểu Hà giơ tay vẫy nó: "Đến đây, chúng cùng chơi."
Mèo đen nhảy xuống, nhẹ nhàng nhảy lên vai Tiểu Hà, xuống vai để Tiểu Hà cõng ngoài.
Mấy đứa nhóc chạy theo ngoài chơi.
Khương Vân một lúc về nhà rửa nồi nấu cơm, Tiểu Hải chạy về giúp cô nhóm lửa, ninh cháo hầm táo đỏ, đun sôi cháo bằng lửa lớn, đó hầm bằng lửa nhỏ.
Trong lúc ninh cháo, Khương Vân bắt đầu nhào bột, gói bánh ở bàn nhà bếp, gói xong cô đặt nồi hấp, rửa chục quả trứng gà đặt cạnh bánh, dùng rơm rạ cuốn quanh nồi bắt đầu hấp.
Cô gói bánh mỏng, bánh chín nhanh, chờ cô gói xong lượt bánh thứ hai thì lượt bánh thứ nhất cũng chín, khi lấy thì đặt lượt thứ hai hấp, như nhanh để bánh dính .
Chờ cô gói bánh xong, hấp thêm một lúc nữa là bánh cùng trứng gà đều nấu xong.