Khương Vân nước linh tuyền, khi còn ở thời hiện đại từng cùng nghiên cứu viên tổ chức trồng cây t.h.u.ố.c lá cho những nông dân trồng thuốc lá.
Đoàn thể của cô cũng phát triển các sản phẩm cai t.h.u.ố.c lá dựa sự giúp đỡ âm thầm từ linh tuyền của cô, hiệu quả nhận sự ca ngợi rộng rãi, còn bởi mà nhận mười mấy bằng sáng chế, mang lợi ích cho thế giới.
Tất nhiên, đối với những đến c.h.ế.t cũng bỏ thuốc lá, đoàn thể của cô cũng phát triển sản phẩm thế nicotin, tác dụng phụ của nicotin, mùi vị vẫn như cũ, chỉ là tính chất phụ thuộc mạnh như . Cuối cùng, nó ngược mà trở thành yêu thích mới của của các quý bà, nhóm nghiện t.h.u.ố.c lá vẫn cứng đầu mà chấp nhận nó.
Thế nên Khương Vân hiểu rõ tâm lý của những nghiện t.h.u.ố.c lá cứng đầu , đừng để bọn họ bỏ thuốc lá, để cho bọn họ hút thuốc thoải mái hơn là , những lời bọn họ thích nhất là thứ đáng c.h.ế.t sẽ luôn chết, ít hút thuốc cũng chết, đó là lý do mà cho dù khắc chữ hút t.h.u.ố.c lá hại cho sức khỏe lên trán bọn họ cũng vô ích.
Các ông lão đang hăng say mà trò chuyện với cô, bọn họ tò mò về kiến thức của Khương Vân về t.h.u.ố.c lá sấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân đẩy bộ lên cho kiến thức.
Bởi vì khi Trịnh Tất Thần gửi bản thảo, trong tỉnh cũng gửi đến cho nhiều tạp chí và báo, còn nhiều hàng tồn kho hết hạn sử dụng, tất cả đều cho cô.
Khương Vân cũng nhiều bài báo, cho dù ở trong sách, thì phần lớn các ông lão cũng gật đầu tán thưởng.
Những đại đội trưởng như bọn họ, phần lớn đều chữ, cho dù chữ cũng nhiều, hiển nhiên đối với những lời Khương Vân tin tưởng mà nghi ngờ gì.
Khương Vân suy xét về sẽ từ từ mà những kiến thức tiên tiến mà và chia sẻ nó với xã hội, suy cho cùng thì những gì bản cô cũng giới hạn, chia sẻ thì khác cũng thể nghiên cứu, đem hạnh phúc cho bộ xã hội.
Ban đầu ai cũng nghĩ cô là một thiếu nữ tuổi còn trẻ, đến tham gia loại buổi tọa đàm nông nghiệp chính là cửa để lấy tiếng, là trò trẻ con, khi chuyện với cô, đều tâm phục khẩu phục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-216.html.]
Bởi vì như kiến thức Khương Vân cung cấp cho bọn họ đều thể thực hành , sẽ vượt quá mức quy định, cũng sự ảo tưởng, đó đều là những thứ mà bọn họ chỉ da lông thôi chứ hiểu rõ, hoặc là hiểu nhưng nguyên do vì thế.
Buổi sáng trôi qua nhanh, bởi vì bọn họ thảo luận quá sôi nổi, chủ trì hội nghị đều cơ hội mà chen .
Ban đầu bên phía hội nghị đang tìm kiếm một đề tài thảo luận cố định, nhưng các đại đội trường đều là từng trải, căn bản cần khác chỉ đạo, đề tài thảo luận do khác chỉ đạo thì chính là khả năng ruộng và ruộng,
về quân sự thì chỉ huy một cách mù quáng, bọn họ cũng lười lắng .
Đến thời gian ăn trưa, bọn họ đều ở trong nhà ăn, ban đầu mấy ông lão kiêu ngạo cũng tìm Khương Vân để cùng ăn cơm với .
Các ông lão thà rằng ăn cơm chứ thể hút thuốc, đều hùng hồn mà gì mà: "Một điếu bữa cơm còn hơn sống tiên, một điếu bữa cơm, sống đến 103 tuổi."
Trong bữa cơm trưa, hiển nhiên cũng như .
Khương Vân định bê hộp đựng cơm đến chỗ bên cạnh để ăn, hai ông lão chặn để hỏi về vấn đề phòng trừ sâu bọ.
Hai em thể nôn nóng, buổi sáng cuộc họp, bọn họ khí trong phòng họp vô cùng ngột ngạt. Sau cuộc họp, họ vẫn hút nữa, Triệu Kim Nghĩa và nhân viên công tác của địa phương chủ trì cũng thể chịu , đề nghị trong khi họp thì hút thuốc, nhưng một trong họ nếu hút thuốc thì họ sẽ thể gì!!!
Được lắm, một căn phòng nghiện thuốc!
Cũng may hai em đều tham gia hội nghị.
Hai đứa nhóc ở bên ngoài mà lắng cả buổi, đủ loại tiếng địa phương thì thầm to nhỏ phát từ bên trong, cũng thấy rõ cái gì, đó thì cùng xem sách truyện tranh ghi chép về kẻ ti tiện với một nhân viên công tác. Cuối cùng, ngay cả Triệu Kim Nghĩa và nhân viên công tác của thành phố cũng đều khói hun đến nỗi ngoài! Mọi đều thẳng là họ thấy buồn nôn và chóng mặt, nên bọn nhóc vô cùng lo lắng cho thể khói hun cho ngất xỉu luôn.