Tài xế Kinh: Cậu ? Vậy ghế lái gì? Tài xế đang đùa , thể sửa xe nhưng lái? mà dũng cảm nghi ngờ thanh niên bên cạnh, còn thiết qua một , đó bảo Viên Dã chú ý đánh tay lái thẳng.
Viên Dã gật đầu: "Đơn giản."
Tài xế Viên khởi động máy kéo, bắt đầu xuất phát.
Tài xế Kinh: Chờ , thật là lái ? Cậu cũng đừng mở một cái mương cho !!
Tài xế Viên ban đầu lái chút thuần thục, ngoắt ngoéo, thậm chí còn chơi nhảy, nhưng nhanh nắm quy luật, máy kéo định .
Sau mười mấy phút, lái xe còn hơn cả tài xế Kinh, ít nhất sẽ ầm ầm như bay lên trời.
Tiểu Hải và Tiểu Hà sấp ở phía hô: "Thì máy kéo lúc nào cũng lắc điên cuồng bay lên nha."
Tài xế Kinh: Không hiểu thì đừng bậy, máy kéo đúng là gập ghềnh, huống chi lúc nãy tình hình đường xá khó . tài xế bên cạnh, liền ngậm miệng, chút nóng nảy nào.
Khi qua vùng ngoại ô và thành phố, họ cảm nhận sự đổi, thành phố dù là thành phố nhỏ thì cũng khác biệt với nông thôn.
Bên ngoài là đường nhựa, nhưng cũng là cát trộn với xỉ than, trời mưa cũng lầy lội. Tuy rằng cũng nhà cao tầng, nhưng đều là nhà gạch, mái ngói xanh, mái ngói đỏ, san sát nối tiếp , thẳng tắp, chỉnh tề.
Hơn nữa bên đường còn hàng cây xanh, xanh hóa tệ.
Trên đường, lái xe đạp cũng nhiều, giống nông thôn, một cái thôn chỉ hai ba chiếc xe đạp.
Lúc đến nhà xưởng, còn thể thấy nhóm công nhân tan tầm mặc áo quần lao động màu lam, cả nhóm đều vui vẻ, mặt nở nụ tự tin.
Ngày nay, công nhân là bát cơm bằng sắt, tự hào.
Tài xế Kinh xung quanh, ước ao, chờ xoay đầu Viên Dã, thấy gương mặt trai của lạnh nhạt, chút nào hâm mộ.
"Cậu Viên, mấy công nhân đó , công nhân ?" Anh tin Viên Dã thèm .
Viên Dã lạnh nhạt lắc đầu, ước ao, trừ khi Khương Vân cũng là công nhân.
Rất nhanh họ tới trụ sở lớn của ủy ban cách mạng huyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-198.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Trịnh Tất Thần và Triệu Kim Nghĩa chờ sẵn ở đó.
Thấy họ tới, Trịnh Tất Thần chào đón: "Đói bụng đúng , đúng lúc đến giờ ăn cơm ."
Cậu chào hỏi Viên Dã, bắt tay với bọn nhóc, đó mời Khương Vân và đến căn tin ăn cơm.
Khương Vân: " đói, chúng mang cho một ít đồ ăn."
Trịnh Tất Thần thích ăn bánh trứng cuộn cô , cho nên cô nhiều hơn một ít, hơn nữa còn mang cho Trịnh Tất Thần một túi cà chua và dưa leo.
Trịnh Tất Thần ôm lòng, : "Anh Chiêm Quân với nào cũng mang cho , cô còn cố ý mang tới nhiều như , nặng đó."
Viên Dã: "Không nặng."
Bọn nhóc: "Có máy kéo mà, ha ha."
Trịnh Tất Thần đưa túi bố cho Triệu Kim Nghĩa, bảo phân phát cho mấy văn phòng.
Trịnh Tất Thần đến từ lữ đoàn Hồng Phong, họ sản xuất rau quả và trứng gà, điểm giúp ít việc.
Cậu cấp đánh giá cao, đặc biệt cất nhắc đến huyện công tác, đương nhiên chọc cho đỏ mắt ghen tị, tránh khỏi cô lập. nhiều lớn tuổi là ở bộ phận khác, từ lữ đoàn Hồng Phong tới, hành hoa, cà chua và trứng gà, còn những thứ khác đưa tới, họ liền niềm nở, nhiệt tình với !
Mà Trịnh Tất Thần qua , mỗi Khương Vân Tống Chiêm Quân mang cho thứ , đều cùng chia sẻ.
Cho nên, những vấn đề cá nhân mà mới xuất sắc thường gặp , với , xuất hiện quá một ngày.
Khương Vân cùng bọn nhóc đầu tiên thành phố, đương nhiên Trịnh Tất Thần tiếp đón họ thật .
Khương Vân mang bánh trứng cuộn đến nên thể để lâu, Trịnh Tất Thần giữ một cuộn cho , còn đưa cho nhân viên văn phòng đổi lấy phiếu rau và phiếu đồ ăn.
Giữa trưa, họ ăn ở căn tin, mời ăn bánh bao trắng lớn, thịt ba chỉ chưng đậu cô ve, canh rong biển với xương. Bởi vì với bếp trưởng căn tin sống chung , thường xuyên đưa chút đồ, nên đầu bếp cố ý chọn cho mấy miếng thịt ba chỉ lớn.
Khương Vân thích ăn thịt mỡ, ngoại trừ nước linh tuyền với đồ ăn Khương Vân dùng linh tuyền nấu, thì Viên Dã hứng thú với thứ khác, vì thế thịt ba chỉ dành cho bọn nhóc. Đây là đầu tiên bọn nhóc ăn thịt nhiều như , miệng đầy dầu mỡ.
Tiểu Hà: "Trở về con sẽ kể với bọn Thiết Đầu, nên ăn thịt mỡ, ngấy!"