Bãi cỏ nhỏ nhà cô vị trí, nhà gà mái và vịt của cô cũng đều ở đó, cô dự tính mua hơn 100 con gà mái tầm 10 con gà trống.
Trước đây mỗi tháng Trần Hồng Hà cho cô một con gà mái ăn, Khương Vân bắt gà mái đó cho nó uống nước linh tuyền chúng nó tiếp tục đẻ trứng, cô cũng g.i.ế.c thịt, hiện tại gà mái nhà cô cũng ít.
Trần Hồng Hà với Trần Phúc Thanh cô mua nhiều như thì giật . Trần Hồng Hà quan tâm : "Khương Vân, lữ đoàn các cô nghề phụ cái ủng hộ. Chỉ là nhiều như nuôi ở cũng là một vấn đề."
Hơn nữa nếu bệnh dịch gà thì sẽ c.h.ế.t một hàng loạt, đó là một vấn đề lớn.
Khương Vân : "Chúng ở đất hoang trong làng một bãi cỏ nhỏ, thể thả rông gà vịt ở đấy. Mặt khác còn thể nuôi thỏ, nuôi mấy con dê với bò sữa."
Chờ bãi cỏ nhỏ thành công, đại đội sẽ đem mảnh đất phía núi để phát triển lâm nghiệp.
Gà ăn sâu với cây cổ, dê bò thỏ ăn cỏ cho súc vật nhưng nhân công thể nuôi châu chấu giun đất dùng để cho gà ăn, cho heo ăn đều dinh dưỡng.
Cho nên cô ưu sầu vấn đề thức ăn gia súc.
Trần Hồng Hà với Trần Phúc Thanh thương lượng một chút, đồng ý hợp tác với Khương Vân để Khương Vân bắt từng tốp gà , các cô thể giúp mua thỏ lông dài nhưng dê với bò sữa thì cô bất lực, cần Khương Vân tự nghĩ biện pháp.
Nói xong việc chính, Trần Phúc Thanh hỏi Khương Vân: "Đồng chí Khương, một vấn đề vẫn tò mò."
Khương Vân ý bảo cứ hỏi.
"Vì chúng nuôi cùng một loại gà mà trứng của cô ngon hơn trứng của chúng ?" Việc khiến bọn Trần Phúc Thanh đều tò mò.
Bọn Tiểu Hải bán trứng gà chợ, Trần Phúc Thanh nhờ mua hộ, trở về ăn thử đúng là ăn ngon hơn trứng nhà .
Rốt cuộc là vì ? Anh chút hiểu.
Khương Vân : "Khả năng là vì chúng thả rông? Mặt khác chúng cho chúng ăn sâu châu chấu, ít ăn lương thực, càng nhiều lòng trắng trứng gà càng thơm."
Tuy như nhưng Trần Phúc Thanh nửa tin nửa ngờ, bởi vì trong thôn bọn họ cũng nuôi gà thả rông, cũng ăn sâu, trứng gà cũng thơm nhưng so với trứng gà nhà Khương Vân thì luôn kém hơn chút gì đó.
Chỉ cần ăn qua trứng gà nhà Khương Vân thì nhớ mãi quên, trứng gà nhà cô là ăn ngon nhất.
Cuối cùng Khương Vân thể gì khác là đẩy trách nhiệm về phía gà mái: "Có lẽ là chúng nó ở với hài lòng nên trứng ăn ngon hơn, ha ha."
Bác gái Ôn: "Khoan hãy , thể đúng là như ."
Gà con do cô ấp cũng cảm giác giống trứng gà, một loại liên hệ thần bí với gà con.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-186.html.]
Trần Hồng Hà giữ Khương Vân ăn cơm nhưng cô chịu, ăn nhiều lương thực của đến như nên hẹn Trần Phúc Cơ đưa từng nhóm gà vọt đến.
Cô tìm Viên Dã, dựa chỉ dẫn của những đứa bé, cô tìm ở một cây liễu to.
Anh cây liễu ngửa cành cây, hai chân to dài tùy ý quơ quơ, dáng vẻ ăn mỹ vị nhân gian chính là đau buồn.
Khương Vân ngửa đầu , cao như cũng thể leo lên , cô gọi: "Viên Dã, về nhà thôi."
Viên Dã, về nhà.
Về nhà.
Nhà.
Chữ kích thích , bàn tay Viên Dã khẽ chống cành cây, cả nhanh nhẹn nhảy xuống, nhẹ nhàng đáp xuống bên cạnh Khương Vân.
Bọn trẻ: "Oa! Thật là trai! Thật là lợi hại!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân cong mắt, ngửa đầu Viên Dã: "Nói cho tới, cứ đến, chán đúng ?"
Viên Dã lắc đầu, biểu thị buồn chán chút nào.
Anh tự nhiên nhận lấy túi ni lông Khương Vân cầm trong tay, trong đó đào béo và táo xanh mà Trần Phúc Thanh gói cho cô, đây đều là đồ lữ đoàn nhà họ Trần trồng .
Trần Yến Ny ở phía gọi: "Cô Khương ơi, cô đến nhà cháu chơi ?"
Khương Vân đầu với cô bé: "Không , cô về nhà. Cảm ơn cháu."
Trong mắt Trần Yến Ny khó nén sự mất mát, cô bé Khương Vân với Viên Dã ở chung một chỗ, trai xinh gái thật là đôi.
Viên Dã với Khương Vân về nhà, đột nhiên trừng mắt Trần Yến Ny bên cạnh, chúng về nhà đây!
Tuy rằng cha cháu lái xe tải lớn thì ? Vân của chú sẽ để về nhà!
Không xe tải lớn , chú cũng thể !
Vua mèo bất bại cho phép chịu thua, sở dĩ tất cả đều học.
Khương Vân đang cùng khác phân cao thấp, ý cô bảo cùng đến công xã xem, mua thêm một ít đồ trong nhà cần. Cô vốn là mua một ít thịt xương cần đến phiếu nhưng đáng tiếc hai ngày đều g.i.ế.c lợn nên mua .