Viên Dã ở trong sân nhỏ ngửa đầu trời, bầu trời vốn đang trong xanh đột nhiên mây đen giăng đầy, tia chớp màu tím đang len lỏi giữa những đám mây.
Anh l.i.ế.m hàng răng của , chậc một tiếng, bên cạnh Khương Vân, tia chớp màu tím cuồn cuộn giống như nhụt chí tan , ngay đó mây đen cũng tản , bầu trời trở về sáng sủa.
Ông Phúc vốn đang ôm củi lửa trở về lên bầu trời, là trời mưa ?
Vân Mộng Hạ Vũ
Nấu canh sủi cảo bằng nước linh tuyền nên vị ngọt thanh uống ngon, ăn sủi cảo uống nước canh, ăn ngon vô cùng.
Khương Vân còn để nồi sủi cảo nhỏ cho Trịnh Tất Thần, chắc hẳn đến buổi tối hoặc là sáng ngày mai mới trở về ăn .
Nếu như để lâu thì vì nó sẽ chua.
Viên Dã thấy cô để sủi cảo, liếc mắt thoáng qua ngay đó như chuyện gì tiếp tục ăn.
Sau khi ăn xong, nhấp nhấp miệng mấy cái.
Khương Vân liếc mắt : “Viên Dã còn ăn no ?”
Sao đêm nay vẻ ăn thế nhỉ?
Anh yên lặng cô, hy vọng cô thể đưa nồi sủi cảo mà cô đang giữ cho Trịnh Tất Thần để ăn hết luôn.
Khương Vân nghĩ ngợi một chút, đêm nay tên hoang ngốc ăn ít, lúc lượng cơm ăn cũng chỉ bằng ông Phúc, hôm nay còn ăn hẳn bằng hai của ông, nếu như ăn nữa thì sẽ no chịu nổi.
Haiz, đồ ngốc chính là đồ ngốc, ăn nhiều ít cũng nhưng cố chấp.
Cô đưa một bát canh lớn nước sủi cảo cho Viên Dã: “Uống nước để tiêu hoá, mau uống .”
Viên Dã: “…”
ăn sủi cảo, meo!
Ngày hôm , ông Phúc nhận thư của Trịnh Tất Thần báo tin cho ở trong huyện là đang nhận nhiệm vụ, theo đoàn ngoài tuyên truyền sưu tầm văn hoá dân gian, cho nên hẹn một thời gian nữa mới trở về.
Hiện tại công việc chính của nhóm xã viên chính là cuốc đất ngoài ruộng và nhổ cỏ thì cũng chính là ủ phân, việc gì gấp gáp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-174.html.]
Khương Vân mang theo nhà chuyên tâm thu dọn đất tư nhân, còn cả Viên Dã hỗ trợ nên cô thật sự nhẹ nhàng ít.
Buổi sáng đang ở đất tư nhân bận việc thì thấy một khiêng cái cuốc như gió chạy tới đây, Tiểu Hải tinh mắt chỉ về phía cô hô: “Bác hai của con tới.”
Ngoại trừ bọn trẻ thì Lý Quế Chi là chăm chỉ nhất trong nhà đẻ của Khương Vân thường xuyên tới nhà cô, thậm chí cô còn chăm chỉ đến hơn cả Khương Thịnh cha yêu thương con hết mực.
Đương nhiên đều vì , là do cô thèm ăn!
Chờ tới khi Lý Quế Chi đây, cùng chuyện mấy câu, cô cũng ngại ngùng gì nhanh chóng bắt đầu hỗ trợ việc.
Khương Vân tò mò: “Chị dâu hai, lúc chị tới đây? Mọi ?”
Trước đây thường đến chạng vạng tối khi tan cô mới tới, tự nhiên sáng hôm nay tới đây mà việc.
Lý Quế Chi: “Thì tới đây giúp việc.”
Cô chỉ về phía Khương Quang Dập và Khương Quang Hỗn: “Hai đứa còn mau trở về nhà, cả ngày hai đứa cứ nhắc mãi tét m.ô.n.g hai đứa đấy, hai đứa bảo thím tới đây xem hai đứa.”
Hai đứa nhỏ chạy : “Thím hai tới xem bọn cháu , là do thím thèm ăn!”
Lý Quế Chi giả vờ tức giận, còn sung sướng hơn so với bọn nhỏ: “Hai cái thằng củ cải nhỏ , chờ thím mà bắt đánh cho hai đứa một trận!”
Bọn nhỏ sợ cô , vẫn như .
Lý Quế Chi việc một lát bắt đầu Viên Dã ở phía bên , đó bắt đầu mấy câu khách sáo với Khương Vân.
Đương nhiên cô mang theo nhiệm vụ tới đây !
Tuy rằng hai đứa nhỏ trở về báo tin nhưng lữ đoàn Hồng Tinh cũng chỉ cách lữ đoàn Hồng Phong một con sông, Tống Chiêm Quốc đạp xe đạp mấy thôn kêu gọi các cán bộ xác định danh tính một , Khương Thịnh và Đinh Quế Mai tất nhiên sẽ tiên.
Nghe một tên ngốc hoang dã thấy con gái là dính sát , lúc Đinh Quế Mai đương nhiên vui, ngày hôm đó còn đến lữ đoàn Hồng Phong xem .
Vẫn là Khương Thịnh và bác hai khuyên bà, là ở đấy ông Phúc sẽ khả năng lộn xộn . Nói chừng thể là chuyện gì đó chờ thêm hai ngày nữa xem .
Với cái tính cách của Đinh Quế Mai thì thể đợi lâu , hôm nay bà Khương Thịnh tới xem.
Khương Thịnh vẫn để chờ con gái về nhà , cũng chuyện gì quan trọng, tự dưng cho tới cửa hỏi han khác gì đang gióng trống khua chiêng, như .