Trên mặt đất nhanh chóng xuất hiện một cái hố dài một mét, sâu một mét, rộng nửa mét, còn lấy bụi gai mà Tống Văn Xương ném xuống xà ngang, lấp bằng một lớp đất, tiếp đó vứt lên một ít cỏ dại linh tinh, qua trông như một cơn cuồng phong đêm qua tàn phá bừa bãi thổi tung lên mặt đất trông bừa bộn như .
Làm xong những việc , im lặng tiếng mà nhảy từ bờ tường.
Sau khi rời khỏi nhà góa phụ Hoàng, cũng nhà ông Phúc mà trực tiếp đến nhà Khương Vân, trèo tường , cầm xẻng để dựa chân tường trong chớp mắt biến thành một con mèo đen.
Trên mèo đen hiện một trận ánh sáng, sửa sang bản thật sạch sẽ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nó nhảy lên bệ cửa sổ, nhảy từ cửa sổ, đó nhoài về phía gối đầu của Khương Vân cọ lên tóc của cô, dịu dàng mà l.i.ế.m lên đôi má của cô, phun một chuỗi bong bóng.
Khương Vân ngủ ngon, bởi vì mèo đen buổi tối về, cô cùng bốn đứa nhóc gọi cả buổi cũng gọi nó, cuối cùng chỉ thể bỏ cuộc.
Lúc cô cảm nhận thở quen thuộc của nó, trong lúc mơ mộng cũng thả lỏng , còn đưa tay sờ đầu nó, đó ngủ một giấc ngon lành.
Vừa cảm giác thấy nó ngủ ở bên cạnh gối đầu của cô, đến nửa đêm lúc trời còn sáng thì chui , một nữa trở nhà ông Phúc.
Vào thời điểm gió lặng , những ngôi từ những tầng mây cũng lấp ló hiện .
Căn phòng vẫn tối như mực, nó trực tiếp nhảy từ cửa sổ, xuống kháng biến trở thành .
Ông Phúc ngủ say giấc, đối với những chuyện thì một chút nào.
Lại đến Tống Văn Xương dựa lúc trời chập tối ở phía thôn gần nhà ông Phúc vắng vẻ ít , nhờ em gái canh chừng, trèo tường nhà ông Phúc và đào một cái hố ở cổng sân nhà.
Cậu rằng ông Phúc thói quen cầm đèn lồng để đường, chắc chắn sẽ ngã một cái thật đau.
Vì để chứng minh việc liên quan gì đến , khi đào xong thẳng đến trường học, như từng về nhà.
Thực bình thường căn bản thường trọ ở trường, vì bây giờ đủ lương khô.
Sau nửa đêm lúc trời gần về sáng thì ngủ , tưởng tượng đủ loại tình cảnh bi thảm của ông Phúc, thể nào sẽ gãy chân, mặt chảy máu, sẽ nào đến cứu ông ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-165.html.]
Cậu cũng ông Phúc ngã chết, nhưng cho ông Phúc nhận sai lầm của , cho nên trở để xem xét.
Mặc dù đó khi đẩy ông Phúc xuống rãnh nước, ông Phúc đến cửa nhà của mà những điều khó , nhưng hề lo lắng chút nào.
Cậu cảm thấy rằng ông Phúc chẳng qua đang cố ý mà hù dọa mà thôi, lớn vì để dạy dỗ trẻ con thường xuyên dọa nạt chúng.
Khi trở về thôn trời mới tờ mờ sáng nên cố tình vòng phía nhà ông Phúc để , nhưng thấy gì khác thường, vòng cửa , bò xuống để xem xét, phát hiện mặt đất còn đất và bụi gai nữa.
Chẳng lẽ ông tự dọn?
Vậy là rơi xuống ?
Nghĩ đến ông già ngã đến mặt mũi bầm dập, gai đ.â.m mà kêu , còn trèo lên nhịn đau mà tự dọn dẹp, dám gây tiếng động lớn sợ thành chuyện cho trong thôn, Tống Văn Xương cảm thấy sự sảng khoái khó thể giải thích .
Hừ, đợi ngày mai đến gặp ông !
Tống Văn Xương ngâm nga một bài hát nhỏ đắc ý mà trở về nhà.
Cửa nhà quanh năm đều khóa, chỉ là giống như những nhà khác, ban ngày đóng cửa kín mít, còn tại đóng cửa như thì chính bọn họ tự .
Mỗi lúc , rằng trong nhà một đàn ông, lúc trời còn sán, đáng nên rời .
Cậu ủ rũ và khinh miệt trong lòng một hồi, một loại tức giận thể cam chịu phận.
Cậu mở cửa nhà, cố tình đóng cửa thật mạnh để đánh thức những trong nhà, chính thì đến nhà vệ sinh. Đi từ trường trung học cơ sở ở xã về đến nhà, lúc đường còn lấm lem, tinh thần thì hưng phấn quá mức nhưng thể thì mệt mỏi.
Cậu bước chân nặng nề mà bước nhà vệ sinh, trong lòng căm hận mà nguyền rủa cái gì đó, đột nhiên chân truyền đến một cảm giác mất trọng lực, nghĩ mệt mỏi quá ngất , kêu to một tiếng ngã xuống .
Vừa vặn mà rơi trong hố!
Một cơn đau nhoi lập tức truyền đến hai chân và bộ phận phía bên : "A!"